Trước khi cô lâm vào hôn mê, chỉ kịp khẽ nói bên tai anh bốn chữ
- Em muốn về nhà!
Vì thế đêm hôm khuya khoắc, rõ ràng là giờ phút lãng mạn lại biến thành một tràng cảnh đáng sợ.
Lúc này, vị bác sĩ Triệu đáng mến của chúng ta thay vì có thể vùi mình vào chăn êm nệm ấm đánh một giấc ngon lành, lại trở nên kinh hãi vì một cú điện thoại với âm vực mang chút run rẩy, lại có phần hối thúc.
- Anh.. mau lại nhìn Mộng Hàm chút đi!
Triệu Cận Nam khó có thể tin đôi tai hiện giờ đang nghe thấy những gì, giọng nói qua điện thoại kia chính là Mộ Dung Trạch, trong đêm tối tất tưởi chạy đến căn biệt mở cuộc thăm khám toàn diện.
Sau khi tỉ mỉ nghe thấy tình huống lúc tối qua lời kể của Mộ thiếu, vật lộn hơn nửa đêm, xem xét hội chẩn ra kết luận với cô gái đang bình yên ngủ trên giường xong, cuối cùng bác sĩ Triệu cũng quay lại để ý người vẫn một mực không lên tiếng cả cơ thể như hãm sâu vào sô pha phòng ngủ u ám, mờ mịt chờ đợi.
- Dung Trạch..
Bóng dáng cao to một thân lệ khí, rõ ràng biểu hiện bề ngoài hội tụ nho nhã lễ độ, khiêm nhường, không ai biết nội tâm anh âm trầm đáng sợ đến mức nào, giết người không thấy máu, mà người chết trong tay anh không hề hay biết vẫn nghĩ anh là cừu non dễ lừa.
Vậy mà lần đầu tiên xuất hiện hoang mang, căng thẳng ra ngoài mặt, kể cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-vi-co-anh-ben-doi/2881999/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.