Cả bốn thầy trò đi cả một ngày mới có thể trở về Thần giới, đứng trước Thanh Thiên Long bọn họ tạm biệt nhau. Hai người Tiêu Lan trở về trúc xá trước. Mắt thấy hắn cứ đứng đó mãi không đi, y bèn hỏi. 
" Ngươi sao lại không trở về cung đi mà còn đứng ở đây?" 
" Ta....ờ ừm..."_Hắn ngập ngừng không chịu nói. 
Y bước lại gần hắn:" Còn chuyện gì mà khiến ngươi ấp úng nữa vậy?" 
" Sư tôn. Thật sự người không giận ta sao?'' 
Y nheo mắt nhìn hắn:'' Ngươi còn lo sợ chuyện này à. Vi sư không giận ngươi, huống hồ ngươi đã biết hối cải, ta nếu có giận thì cũng đã nguôi từ lâu rồi." 
Y cầm quạt gõ nhẹ đầu hắn:'' Nhưng mà nếu ngươi cứ nghĩ lung tung như thế có khi ta sẽ giận thật đấy." 
Hắn cười:'' Sư tôn, ta sẽ không nghĩ lung tung nữa.'' 
" Ừm, mau trở về đi, tối rồi.'' 
'' Vậy ta về trước đây. Sư tôn, người ngủ ngon."_Nói rồi hắn quay lưng chạy đi. 
" Ngủ ngon."_Y nói rồi cũng xoay lưng trở về phòng của mình. 
Hắn tung tăng chạy trong đêm trở về phòng của mình, trong lúc tắm tới lúc lên giường không hiểu sao hắn cứ cười tủm tỉm mãi không ngừng. Nằm trên giường thì cứ lăn qua lăn lại không chịu ngủ, miệng cười thì cứ cười. Đột nhiên, hắn ngồi bật dậy. 
" Không biết bây giờ y đang làm gì nhỉ? Vả lại ta nên nghĩ cách cưa lại y mới được..." 
Chợt ngay lúc này hắn nghĩ ra một thứ khiến mắt hắn sáng rực lên, gương mặt hắn liền trở nên nham hiểm không từ nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/220647/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.