Hạ Vũ luôn trong trạng thái hoang mang cùng lo sợ, hắn chưa biết nên đối mặt với y như thế nào. Ngay lúc này liền có tiếng nói. Âm giọng trầm, nghe vừa có chút ôn nhu cùng lo lắng.
'' Ngươi đang làm gì thế?''
Hắn đang ôm đầu khụy xuống đất, vừa nghe được giọng nói kia hắn ngay lặp tức ngước đầu lên mà nhìn người phát ra âm thanh đó.
" S...Sư tôn..."
'' Ừm?''_Y hơi nghiêng đầu nhìn hắn. Nhìn qua một lượt, thấy hắn không bị gì. Y trong lòng thở phào rồi bước đến gần hắn ngồi xuống.
" Sư tôn, ta..."_Hắn nhìn y,giọng nghẹn ngào, ngập ngừng nói.
Y hỏi hắn:" Ngươi sao thế?"
Y đưa tay lên ngực hắn:'' Khí tức cùng linh hạch của ngươi đều ổn cả mà."
Y cảm giác được một giọt nước nóng ấm rơi trên mu bàn tay y, y ngước mặt lên hơi hoảng hốt mà nhìn hắn.
" Ngươi làm sao thế?"_Y trong lòng hơi loạn mà đưa tay lên lau nước mắt cho hắ.
Hắn không nói gì liền nhào đến ôm y, y bất ngờ bị hắn ôm chẳng thể động cũng không thể đẩy hắn ra. Y bất lực chỉ đành đưa bàn tay hơi run lên vì lạnh nãy giờ kia mà xoa đầu hắn.
" Ngươi sao vậy? Sao lại khóc rồi?''
Hắn cứ nấc nghẹn trong lòng y không lên tiếng, ôm hơn nửa ngày mới chịu buông y ra. Hắn nhìn y mãi mới chịu lên tiếng.
" S...sư tôn...T....Ta...''
" Ồ! Ngươi cuối cùng cũng tìm đến được đây. Lão nương đây nơi ngươi hơi lâu rồi đó.''_Ả nói rồi phóng thanh kiếm về phía hai người.
" Không được, Hạ Vũ."_Y chồm tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/220645/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.