Hắn nằm lăn lộn qua lại trên giường, khó khăn lắm mới miễn cưỡng chợp mắt được một lúc. Hắn lại mơ thấy giấc mơ kiếp trước, mơ thấy hình ảnh y ngoảnh mặt làm ngơ mặc kệ gia đình hắn chết, hắn căm phẫn y, thù hằn muốn xé y thành trăm mảnh. Hắn ngồi thẫn thờ bên cạnh xác ba người bọn họ. Phụ hoàng, mẫu hậu, kể cả sư huynh hắn, ba người nằm bất động ở đó với cơ thể lạnh lẽo. Bấy giờ Trình Thiên hắn không khác gì một cái xác không hồn. Hắn mất hết rồi, mất tất cả rồi.
Tại sao lại đối xử với hắn tàn nhẫn như vậy? Tại sao lại bỏ hắn, ai cũng bỏ đi cả....Cha, mẹ, sư huynh kể cả y cũng bỏ hắn mà đi. Tại sao chứ? Rốt cuộc hắn đã làm sai cái gì?....
" Thái tử điện hạ, điện hạ..."
Hắn đang mơ màng lại bị đánh thức bởi giọng nói của nam nhân. Mày kiếm nhíu lại, mi tâm khẽ run rồi từ từ mở ra. Hắn cảm thấy cơ thể mồ hôi lạnh ướt đẫm, thật lạnh a...tin hắn liên hồi đập mạnh. Ác mộng lúc nãy khiến tâm hắn thắt lại, hắn vốn dĩ không muốn nó lặp lại, hắn không muốn hận y, hắn không muốn.....Nhưng làm sao đây? Nhớ tới những việc hắn đã làm với y, tim hắn sao lại...đau quá.....
" Điện hạ người sao vậy?"
" Hàn Anh, là ngươi sao?" Hắn liếc mắt nhìn nam nhân bên cạnh đưa tay đỡ hắn.
" Là ta. Điện hạ, ngài sao vậy? Hay ta gọi Trần Tông chủ đến xem cho ngài?"
" Không cần đâu. Ngươi rót cho ta ít nước uống đi. Ta khát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/220636/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.