Chờ đợi một người, từ thanh cao tại thượng lại trở thành kẻ yếu đuối.
Vì một người mà lại trở nên mềm yếu nhu nhược.
Vì người có thể không màng danh phận, bỏ lại tất cả.
Duy chỉ cần người trở lại...chỉ cần có người bên cạnh, trả giá như nào đều một lòng tình nguyện...
Vì y mà hắn trong một ngày đã nếm trải đủ mọi cảm xúc. Từ đơn độc chờ đợi quân lại trở nên vui vẻ khi nghe tin quân trở về, không ngờ ngay tức khắc lập tức sụp đổ khụy xuống cạnh thi thể lạnh băng của người. Hạ Vũ thấy chính mình thật nực cười, lúc này hắn không khác nào diễn một trò hề cho thiên hạ xem.
Hạ Vũ hắn như một của điên, ngồi cạnh quan tài cầm lấy đôi tay lạnh của người thương mà lại cười rồi khóc lên điên điên dại dại, có lúc miệng lại thầm thì nói gì đó, bây giờ lại không làm bất cứ thứ gì chỉ im lặng ngồi đó nhìn ngắm gương mặt của người thương...
Hạ Vũ ở bên cạnh y mấy ngày mấy đêm rời một bước, không ăn không uống, ngay cả cha mẹ muốn thay hắn trông chừng y hắn cũng không chịu chỉ bảo rằng hắn có thể tự mình trông coi không cần làm phiền bọn họ...
Bọn họ nghĩ rằng việc Trần Minh Triết tử trận là một cú sốc lớn đối với hắn, Hạ Vũ vẫn chưa thể chấp nhận được việc y thật sự không còn trên đời, không thể chấp nhận rằng y đã đi không bao qua quay trở về.
Hạ Tiêu không thể trơ mắt nhìn đệ đệ mình yêu thương cứ như thế mãi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117072/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.