"Vậy...Ngươi chui qua giữa chân ta đi. Nếu ta vui có thể sẽ suy nghĩ lại, cho các ngươi kéo dài thời gian mà ở bên cạnh nhau."
Hắn khoanh tay đứng chễnh chệ trước mặt y. Đôi mắt hơi nheo lại, ánh mắt như viên pha lê sáng thích thú cùng thoáng khoái nhìn người dưới kia.
Trần Minh Triết nhẫn nhục tức sôi máu chống hai tay quỳ ở đó, ánh mắt vụt lên tia lửa giận. Y cắn chặt môi dưới đến gớm máu, Trần Minh Triết nuốt ngụm máu bầm xuống, nở nụ cười lạnh dập đầu xuống đất.
"Được như thế quả là phúc lớn của đệ tử."_Nói rồi y hơi cử động thân, tay hơi vươn về phía hắn.
Hắn có vẻ thả lỏng cảnh giác mà nhìn y vởi vẻ cực kì thỏa mãn. Nghĩ tới cảnh tiểu bạch thỏ này làm như thế khiến hắn có bao nhiêu hiếu kì cùng hứng thú.
Đột nhiên ngay lúc này một tiếng hét lên vang lên: "PHONG."
Y đập tay mạnh xuống nền đất lạnh, lời vừa dứt một tầng kết giới hiện lên bao lấy hắn. Từ các vách kết giới có vô vàn sợ tơ điện văng ra, trói chặt lấy tay chân cùng thân thể Thiên đạo.
Hắn bị tấn công bất ngờ, lửa giận nổi lến. Mắt mở to quát kẻ vừa làm đang quỳ chấp hai ngón tay niệm chú kia: "Hỗn trướng! Ten khốn nhà ngươi dám làm như thế với ta sao?"
Trần Minh Triết mở đôi mắt sói đầy uy lực cùng sát khí ra, mày kiếm dựng lên. Môi mỏng nhếch lên một nụ cười lạnh, giọng y đầy sự chế giễu: "Hửm? Ngươi xem, có phải bổn Tông chủ đây rất tốt với ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117069/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.