Một đêm dài qua đi, Trần Minh Triết từ cơn mơ dần tỉnh mộng, mắt sói nhẹ hé ra rồi đột nhiên mở to. Y thấy kinh ngạc thấy Hạ Vũ đang nằm chống tay lên đầu, mắt nhìn chăm chăm như muốn xuyên quả cả người y.
Y cả kinh, ho nhẹ vài cái: "Khụ...khụ...khụ..."
Hắn đưa tay vỗ vỗ lưng y, hỏi: "Người không sao chứ?"
Y hơi nhíu mày: "Ta...k...không sao."
Tự nhiên tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã thấy gương mặt yêu nghiệt phóng đại nhìn y như muốn ăn tươi nuốt sống, ánh mắt thèm thuồng cùng ái dục lại thoáng yêu thương nhìn y. Nhìn như thế không làm y hoảng sợ mới lạ, lại nói kiếp trước nằm dưới thân hắn, hắn từng nhìn y như thế mà còn mạnh mẽ ra vào khiến y muốn chết cũng không được, sống cũng không xong.
Nhớ tới chuyện đó y hơi hoảng lên, miệng lấp bắp hỏi: "Mói sáng ra, ngươi nhìn ta như thế làm gì?"
Dường như bị biểu hiện của y chọc cười, Hạ Vũ cười lên hai tiếng, đưa ngón tay thon dài nhẹ xoa mặt y: "Đưa nhiên là..."_Đột nhiên hắn ghé sát tai y, phà hơi nóng vào: "Ngắm Minh Triết ngủ a."
Y giật mình, sống lưng như có dòng điện chạy dọc qua tê rần lên, cả người hơi run lên. Trần Minh Triết hít một hơi sâu, bình ổn lại cảm xúc, mắt nhắm chặt tay đưa tay đẩy hắn ra. Môi mỏng khẽ mở: "Đừng loạn."
Âm thanh kì thật rất nhỏ, người nói trong tâm thế hoảng sợ nhưng lại khiến người nghe càng thêm kích thích, dục vọng tăng cao. Hắn thấy y chưa hoàn toàn hồi phục lại còn vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117067/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.