🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Minh Triết bị cơn sốt hành hạ khiến cả người mệt nhừ, còn uống thuốc mà hắn đưa làm y ngủ rất lâu. Đến khi tỉnh lại cũng đã là giờ Tỵ*, y bị ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu lên khuôn mặt mỹ lệ. Mi tâm nhíu lại rồi theo bản năng mà đưa tay lên che ánh nắng đi từ từ mở mắt ra.

(Giờ Tỵ: khoảng 9 đến 11 giờ trưa).

Y mệt mỏi sờ tay sang bên canh.

Không có ai.

Y liếc mắt sang đó, hắn thật sự đã bỏ đi rồi. Y xoay người sang cuộn tròn mình lại nằm đó tận hưởng chút hơi ấm còn vương lại của hắn, lười biếng mà nhắm mắt. Y nằm đó thật lâu không có bất kì động tĩnh gì, y cảm thấy người một chút sức lực để tự ngồi dậy cũng không có chỉ đành nằm đó.

Thật lâu sau, y mới nghe có người mở cửa bước vào nhưng y không buồn để tâm tới cứ nằm im ở đó. Người nọ thấy y không có động tĩnh liền đi lại gần sờ nhẹ lên mặt y gọi: "Sư tôn."

Nghe giọng nói quen thuộc y chậm rãi mở mắt ra, xoay đầu nhìn người trước mắt, môi mỏng mấp mấy: "Hạ Vũ."

"Là ta."

Hắn ngồi xuống bên cạnh y nhẹ gật đầu rồi ân cần mà đỡ y ngồi dậy.

"Vốn là định để người ngủ thêm nữa nhưng ta thấy ngủ lâu quá cũng không tốt định đến gọi người dậy..."

Y liếc nhìn hắn: "Vất vả cho ngươi rồi."

Hắn vội xua tay, nói: "Ta không cho người nói như vậy. Ta có thể chăm người cả đời mà."

Y hơi cong môi lên, đáp: "Đây là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117064/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.