Sau khi thành thật với Đàm Trà, Việt Xán cuối cùng cũng giải quyết được một mối lo lớn, cô thật sự không giỏi giấu giếm, khó chịu muốn chết. Tối hôm sau, cô nóng lòng dẫn Bạc Vãn Chiếu về nhà ăn cơm, coi như chính thức ra mắt gia đình.
Vừa về đến nhà, Việt Xán cười với Đàm Trà ngọt ngào hơn hẳn, "Mẹ."
Bạc Vãn Chiếu cũng cười chào hỏi, "Dì."
Đàm Trà thấy cả hai người đều cầm quà trên tay, khẽ nói một câu: "Còn mang quà làm gì."
Việt Xán: "Dù sao cũng là lần đầu tiên chính thức ra mắt gia đình mà mẹ."
"Vào nhà đi." Đàm Trà nhìn hai người tay trong tay, vẻ mặt mập mờ ngọt ngào, nhất thời vẫn chưa thể quen được, bao nhiêu năm đều coi hai đứa là chị em, bây giờ lại thành đôi thành cặp, cũng may bà có khả năng chịu đựng tốt...
Thân phận khác rồi, tối nay ăn cơm cùng nhau, không khí trên bàn ăn cũng có chút khác với ngày thường.
Đàm Trà nói ít hơn mọi khi.
"Mẹ," Việt Xán gắp thức ăn cho Đàm Trà, "Mẹ thích ăn cái này nè."
Đàm Trà thấy con gái ân cần như vậy lại buồn cười, nói bóng gió một câu: "Thảo nào mấy tháng nay chẳng mấy khi về nhà."
"Dạo trước con bận việc..." Việt Xán lại liếc nhìn Bạc Vãn Chiếu, nói với Đàm Trà: "Sau này tụi con sẽ thường xuyên về thăm mẹ."
Đàm Trà bất lực liếc nhìn cô, phen này đúng là có thêm một đứa con gái nữa rồi.
Trong lúc ăn cơm, Bạc Vãn Chiếu lại nói với Đàm Trà về dự án mới của quỹ, hai người trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692966/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.