"Hừm," Việt Xán khẽ r*n r*, không chịu nổi cái kiểu này của Bạc Vãn Chiếu, hơi thở càng lúc càng nóng rực, môi lưỡi đến cổ họng đều khô khốc, cô ôm eo Bạc Vãn Chiếu, muốn hôn cô ấy.
Bạc Vãn Chiếu nghiêng đầu tránh đi, không cho cô hôn.
Việt Xán hụt hẫng ngứa ngáy, khô cả miệng lưỡi thật khó chịu, cô nhìn ra Bạc Vãn Chiếu cố ý, như đang trừng phạt, đầu ngón tay lúc này càng thêm ngang ngược chiếm hữu hơn trước.
"Ghen rồi hả?" Việt Xán th* d*c hỏi, cô giờ mới nhận ra, tối nay Dư Văn đột nhiên gọi điện, Bạc Vãn Chiếu ngoài mặt thì bình thản lạnh lùng, nhưng trong lòng thật ra rất để ý.
Còn dám hỏi, Bạc Vãn Chiếu cụp mắt xuống cắn nhẹ lên môi cô.
Một cái cắn này, không cần Bạc Vãn Chiếu thừa nhận gì, Việt Xán cũng cảm nhận được vị chua nồng nặc, cô còn muốn nói gì đó, nhưng môi đã bị hôn mạnh mẽ.
Bạc Vãn Chiếu giữ chặt khuôn mặt cô, tay kia vẫn trượt vào trêu chọc, không hề kiềm chế d*c v*ng chiếm hữu chân thật.
Việt Xán không kịp nói gì, chỉ biết hé môi đón nhận, cảm giác như mình sắp chết đuối, chìm trong sự nhiệt tình nồng nàn không thể tự chủ, cô vừa hôn vừa nắm lấy vạt áo Bạc Vãn Chiếu từ từ đẩy lên, lộ ra vòng eo thon thả trắng ngần, muốn một cái ôm thân mật hơn.
Bạc Vãn Chiếu chiều theo cô.
Càng lúc càng ăn ý.
Quần áo lớn nhỏ từ từ trượt xuống, chất đống bên cạnh đôi chân đang đan vào nhau của hai người.
Tuy là sofa đơn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692959/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.