Việt Xán vẫn cúi đầu tránh ánh mắt của Bạc Vãn Chiếu, cô ấy ôm chú mèo nhỏ trong lòng, hừ một tiếng: "Nó quấn người lắm."
Bạc Vãn Chiếu cũng v**t v* con mèo, tiện thể hỏi cô ấy: "Dạo này phải kiêng ăn à?"
Việt Xán ngẩng đầu: "Hả?"
Nhìn tần suất Việt Xán đến phòng tập gym, Bạc Vãn Chiếu cũng đoán được Việt Xán chắc là có công việc chụp ảnh, cô chủ động hỏi: "Ăn thịt bò và salad rau củ, được không?"
Việt Xán chạm phải ánh mắt Bạc Vãn Chiếu nhìn sang, nhất thời im lặng, cô cảm thấy Bạc Vãn Chiếu nói chuyện dịu dàng quá mức, thậm chí còn hơn cả nhiều năm trước.
Bạc Vãn Chiếu không đợi cô trả lời, "Em giúp tôi cho nó ăn nhé, tôi đi nấu cơm đây."
Việt Xán: "..."
Cuối cùng vẫn ở lại.
Bạc Vãn Chiếu xoay người đi về phía bếp.
Chú mèo nhỏ trong lòng nũng nịu kêu khẽ, Việt Xán gọi tên nó, "Bánh Mì Bẩn Nhỏ."
Bánh Mì Bẩn Nhỏ kêu một tiếng đáp lại.
Việt Xán nhìn chằm chằm chú mèo trong lòng, Bạc Vãn Chiếu nói trước khi ra nước ngoài đã nuôi nó, tức là sau khi rời khỏi Nam Hạ không lâu...
Bạc Vãn Chiếu rửa sạch tay, mở tủ lạnh lấy nguyên liệu, bếp là bếp mở, cô nhìn ra phòng khách, Việt Xán đang cho mèo ăn, không có rời đi.
Phòng khách đồ đạc vừa ít vừa ngăn nắp, giống như phòng trưng bày, Việt Xán lơ đãng v**t v* mèo một lúc, chẳng mấy chốc trong bếp đã tỏa ra mùi thơm, cô ngước mắt nhìn, thấy bóng dáng Bạc Vãn Chiếu đang bận rộn.
Bảy năm trôi qua, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692939/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.