Ngày mai là thứ Hai, Bạc Vãn Chiếu nói: "Vậy sáng mai em lại phải về trường à?"
Việt Xán hoàn toàn không cảm thấy phiền phức: "Ừm."
Bạc Vãn Chiếu: "Không thấy phiền sao?"
"Không phiền." Việt Xán trả lời dứt khoát, cô luôn làm như vậy, bạn bè đến tìm mình, cô chắc chắn sẽ không để bạn bè ở khách sạn một mình.
Vẫn như mọi khi, chỉ cần cô kiên quyết, Bạc Vãn Chiếu sẽ đồng ý, Việt Xán đã nắm rõ quy luật này.
Việt Xán về ký túc xá lấy một số đồ, tiện thể báo với trưởng phòng ký túc xá chuyện tối nay không ở ký túc xá.
Khách sạn Bạc Vãn Chiếu ở cách trường không xa, theo kế hoạch công tác vốn là trả phòng vào buổi trưa, cô ấy tự trả thêm tiền để ở lại một đêm.
Ra khỏi cổng trường, Bạc Vãn Chiếu gọi xe, chưa đầy nửa tiếng đã đến nơi.
Việt Xán làm thủ tục đăng ký ở quầy lễ tân, rồi theo Bạc Vãn Chiếu lên thang máy. Mở cửa phòng, chỉ có một chiếc giường lớn, dù sao cô cũng đã ngủ nhờ chỗ Bạc Vãn Chiếu mấy lần rồi, ngủ chung giường cũng không có gì phải ngại ngùng.
Bạc Vãn Chiếu đặt thẻ phòng lên tủ, "Em đi tắm trước đi."
"Được." Việt Xán tối nay bị muỗi đốt, người đang ngứa ngáy, cô cởi áo khoác ngoài, trên người chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ bó sát, lớp vải mỏng manh phác họa đường cong đầy đặn vừa vặn.
Ánh mắt Bạc Vãn Chiếu vô tình lướt qua khi ngẩng đầu. So với lúc còn mặc đồng phục học sinh rộng thùng thình, Việt Xán bây giờ trưởng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692915/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.