Việt Xán vốn là người không giấu được cảm xúc, suy nghĩ gì cũng thể hiện ra, sau khi uống chút rượu lại càng như vậy, nghĩ gì nói nấy. Cô nói "hình như" là vì chính cô cũng thấy kỳ lạ, cô nghĩ nhớ nhung chỉ xảy ra khi cô đơn, mà tối nay cô lại không hề cô đơn.
"Hình như có hơi nhớ cô."
Câu nói này nghe như lời tâm tình, cả người nói và người nghe đều không tránh khỏi cảm giác mập mờ, khiến cho bầu không khí trở nên khó định hình.
Cả hai người cùng im lặng một chút, cuộc gọi thoại xuất hiện một khoảng lặng ngắn.
Sau khoảng lặng rất ngắn đó, Bạc Vãn Chiếu tiếp lời cô: "Em say rồi, nghỉ ngơi sớm đi."
Việt Xán cố tỏ ra mạnh mẽ, chứng minh cho cô ấy: "Không có, tôi... tôi biết cô là ai, cô là Bạc Vãn Chiếu, ác ma..."
Bạc Vãn Chiếu khẽ cười một tiếng, sau đó nói: "Đừng làm loạn."
"Cô còn chưa chúc mừng năm mới tôi, nói rồi tôi sẽ không làm loạn nữa." Việt Xán được nước lấn tới, ngày càng thích đưa ra yêu cầu với Bạc Vãn Chiếu, thích cái kiểu Bạc Vãn Chiếu xem cô là ngoại lệ, dung túng cô.
Bạc Vãn Chiếu bất đắc dĩ chiều theo cô: "Chúc mừng năm mới."
"Chúc mừng năm mới ai cơ?" Việt Xán vừa cười vừa hỏi dồn.
Giọng Việt Xán trong trẻo tươi sáng, nghe rất dễ chịu, khi làm nũng tiếng cười mang theo vẻ tinh nghịch...
Bạc Vãn Chiếu im lặng lắng nghe, dịu dàng nói: "Việt Xán, chúc mừng năm mới."
Sau khi mọi yêu cầu nhỏ đều được đáp ứng, Việt Xán mới kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692905/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.