Chung Ý không hề hay biết gì về chuyện nhóm học sinh hâm mộ ghen ghét cả, nguyên liệu ở quầy hàng vừa bán xong, hắn với Chung Kiến Quốc liền dọn quán để về nhà.
Mấy người Kinh Quốc Vĩ thì đứng chờ ở ngoài phố đi bộ, ba người vừa đứng ở đường lớn vừa ăn đá bào.
Trần Thước đang khuyên lão tổng của hắn: "Tổng giám đốc Kinh, tuy rằng là chúng tá không thể chiêu mộ được ông chủ Chung đến nhà ăn của công ty chúng ta, nhưng mà chúng ta chiêu mộ đồ đệ của cậu ấy cũng được đó, dù cho là chỉ làm đá bào bán vào mùa hè thôi cũng được nữa."
Không hổ là ông chủ Chung, đồ đệ mà cậu ấy thu nhận cũng lợi hại như vậy, một ly đá bào thôi cũng làm cho người ta ăn tới nỗi nước mắt lưng tròng.
Nếu nhà ăn của công ty có bán món đá bào ăn ngon như vậy, hắn có thể ngiyeen cả ngày chỉ ăn mỗi đá bào, một lần ăn 3 ly, 4 ly cũng đều được hết.
Kinh Quốc Vĩ có chút động lòng: "Nếu không thì cậu đi vào hỏi người ta một chút thử xem sao?"
Tiền Cẩm Minh liền ngăn cản hai người không cần làm chuyện vô nghĩa: "Tiền lương mà ông trả cho người ta có thể nhiều hơn so với việc ở chỗ này làm ăn buôn bán cùng với ông chủ Chung hay không?"
"Lúc chiều tôi có nhìn một lát, chủ quán từ đầu tới cuối cũng chưa từng dừng lại 1 giây nào hết, bận đến nỗi không uống được một miếng nước nào luôn. Nội mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thieu-gia-tu-co-dai-xuyen-tro-ve-roi/3513069/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.