May mắn Triệu Tuấn đưa y đi coi như đúng lúc, Tần Việt không bị nhiễm viêm phổi hay biến chứng nghiêm trọng nào.
Chính là hành vi dùng áo lông bao bệnh nhân bị bác sĩ quở trách cho thông suốt, hiện tại không phải mùa đông lạnh giá, bao như vậy không bệnh cũng muốn thành bệnh.
Khi đưa Tần Việt vào khám, Triệu Tuấn nội tâm còn thực nhấp nhô, nghĩ rằng mình kỹ thuật không sai, cũng làm trơn, không làm y chảy máu, không đến nỗi bị thương nghiêm trọng như thế đi?
Mãi đến khi kiểm tra kết quả xong Triệu Tuấn mới yên lòng, nguyên lai Tần Việt là bị cảm mạo thông thường, hơn nữa trong lòng bị đả kích quá lớn, mà không hảo hảo nghỉ ngơi, bao nhiêu bệnh tật liền phát tới rào rạt.
Không biết Tần Việt biết mình nhất thời nói bậy nhưng lại được việc thực, có hối hận nói sai rồi hay không.
Tần Việt ở trong bệnh viện nằm hai ngày, cuối cùng ý nghĩ thanh tỉnh, có thể chạy có thể nhảy. Nhưng bác sĩ còn lo lắng, bắt y nằm viện quan sát vài ngày, không cho về.
Cách ngày Triệu Tuấn liền đem theo quần áo lại cho y tắm rửa.
Hai người còn không có quên hận thù đêm đó, đều tự nghiêm mặt không ai nói lời nào.
Triệu Tuấn ngồi đó cảm thấy không thoải mái, hỏi: “Còn thiếu gì? Ta ngày mai mang vào đây cho ngươi.” Ngữ khí nhưng thật ra lại bình thản, không có ý nào không tốt.
Tần Việt đã sớm không muốn ngồi yên trong bệnh viện, từ đáy lòng cảm thán: “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-than-ruou/2268848/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.