Tần Việt đang suy nghĩ mông lung thì bên tai truyền đến tiếng cửa phòng đóng lại, thân mình chấn động.
Thật khó chịu a…
Thắt lưng vừa đau xót lại nhuyễn, mông ẩn ẩn đau, môi đau muốn nứt ra, năng lượng đều mất sạch thật khó chịu. Cơ thể lại không có chút khí lực để đứng lên khỏi giường.
Luôn luôn trong trạng thái bán tỉnh bán mê.
Xem ra hôm nay không có biện pháp dậy được… Tần Việt nghĩ như thế, không khỏi tự đáng thương mình.
“Vì muốn viết loại thịt văn (*) này cho tốt, cư nhiên phải chịu tội như thế, xem ra ta với nó bát tự không hợp, thôi quên đi!”
(Thật ra trong QT cứ ghi là loại văn Marvin, ta không có raw và không hiểu nó là gì, nhưng hình như là loại H văn thì phải ^^)
Y vừa nói xong câu đó, di động đầu giường liền liều mạng rung, “Đại đao giống quỷ tử từ trên đầu chém tới…”
Không cần nhìn màn hình, Tần Việt cũng biết ── hối bản thảo đây mà.
Y nhận mệnh cầm lấy di động, ấn nút nghe, “Uy.”
“Một kiếm kinh tình? Thanh âm ngươi sao nghe nhỏ vậy?”
“Cái kia… Ta hai ngày này thân thể có chút không thoải mái, giống như phát sốt …”
“Nga, phát sốt mà thôi, không sao cả, nhớ rõ công việc là được.” Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm lãnh huyết vô tình, quả nhiên là tứ đại thiết huyết biên tập của diễn đàn H.
Tần Việt co rút khóe miệng, “Ta có thể hay không xin vài ngày…”
Không đợi y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-than-ruou/2268845/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.