Trước cửa nhà cô Ba, sau sự việc cả nhà cô Ba bị độc chết khoảng vài tiếng đồng hồ.
Có 3 chiếc xe đạp điện dừng lại, người điều khiển xe là 2 nam 1 nữ. Tất cả đều cùng lứa tuổi với Lạc Quan, đây là bạn của Lạc Quan.
“Lạc Quan ơi, mày có ở nhà không?”
“Lạc Quan ơi!”
“Lạc Quan ơi”
…
Đứng ngoài gọi mãi mà không có ai trả lời, nhà thì mở cửa. Cổng ngoài cũng không có khóa. Nhưng trong nhà không thấy ai ra đáp lại cả.
Do trời lúc này đã ngả tối, khó mà nhìn thấy cảnh tình bên trong. Cô gái duy nhất trong nhóm cằn nhằn.
“Gọi gì mà gọi! Lấy điện thoại ra gọi cho cậu ta đi. Chán mấy thằng đàn ông con trai mấy ông thiệt! Vậy mà cứ nói phụ nữ chúng tôi bắt các ông chờ đợi lâu!”
Một trong 2 người nam trả lời
“Trước khi đến đây tôi đã gọi nhiều lần rồi, nhưng mà không có liên lạc được”
Nam thanh niên còn lại cũng nói
“Thôi để tôi đi vào xem sao. Nãy giờ chúng ta hét lớn như vậy chắc bên trong cũng nghe rồi, tôi đoán là cái thằng này lại đang âm mưu hù dọa tụi mình thôi. Không thấy đèn nhà đều tắt hay sao?”
Nói xong thì thanh niên này đi vào bên trong. Vừa bước đến chỗ cửa ra vào thì bị vấp phải một vật gì đó, do bất cẩn không chuẩn bị mà bị ngã nhào ra đằng sau, giống bị trượt vỏ chuối.
“Ui da, trời đất ơi ai để cái gì chỗ này đây!”
Nhặt vật kia lên, thanh niên xoay qua xoay lại thì chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936580/chuong-133.html