Thân thể Trần Minh Quân trở thành dây dẫn cho số năng lượng này chuyển xuống mặt đất. Chỉ trong một cái chớp mắt, tác động nhiệt của dòng điện đã làm phần lớn tế bào bị cháy khét.
Đại não tổn thương nghiêm trọng, toàn bộ linh hồn thể đều bị ảnh hưởng nặng nề, ý thức bị cưỡng ép hôn mê để tự vệ.
Trần Minh Quân ngã xuống mặt đất, nhìn vẻ ngoài thì chỉ còn thấy thịt khét. Khói bốc lên từ chính thân thể của hắn, thê thảm không thể nói nên lời.
Lôi vân trên bầu trời cũng dần tan biến, không bao lâu thì biến mất hoàn toàn. Khung cảnh đen tối trên toàn thế giới cũng được loại bỏ.
Mọi thứ trở lại vẻ bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chỉ có đóng đổ nát cùng với khói lửa bốc lên khắp nơi xung quanh huyện Trần Văn Thời là vẫn còn đó.
Nhận thấy quá trình độ kiếp đã kết thúc, Hư Linh đưa Trần Minh Quân trở vào không gian châu. Người khác có thể không dám xác định, nhưng Hư Linh thì biết Trần Minh Quân vẫn chưa chết.
Hư Linh trợ giúp Trần Minh Quân loại bỏ toàn bộ những phần da thịt đã bị cháy thành than. Sau cùng, chỉ còn lại một bộ xương với rất ít thịt còn sót lại. Đại não bị tổn thương hơn một nửa, nhưng còn giữ lại vị trí 3 cái thức hải khá tốt.
Với một người bình thường, bị tổn thương dạng này thì đã chết không thể nghi ngờ. Nhưng Trần Minh Quân không phải người thường.
Thân thể của hắn là linh thể, là thân thể trường sinh. Điều đó có nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936559/chuong-112.html