Nhất thời, toàn bộ những người có mặt đều vội vàng quỳ xuống, đồng thanh hô to
“Tham kiến đại nhân!”
Còn bản thân U Thông, dù cả người không còn chút sức nào. Ông vẫn cắn chặt hàm răng, muốn dùng tất cả sức lực còn lại để đứng lên quỳ bái.
Thấy hành động này của U Thông, Trần Minh Quân vội ra lệnh
“U Thông, bổn tọa lệnh cho ông nằm im trên giường”
Trần Minh Quân biết, nếu hắn nói cái gì “không cần quá câu nệ” thì cũng không thay đổi được ý muốn quỳ bái của đối phương. Nhưng nếu là mệnh lệnh, chắc chắn sẽ có hiệu quả.
U Thông nghe vậy thì liền thả lỏng toàn thân, không còn cố gắng dùng sức đứng lên nữa. Ông ta cũng hiểu ý tốt của Trần Minh Quân, cho nên, ông ta liền dùng chất giọng vô cùng khó khăn mà nói
“Cảm … ơn.. đại nhân!”
Lúc này, Trần Minh Quân mới nhìn đám người đang quỳ rồi nói
“Được rồi, đứng lên cả đi”
“Cảm ơn đại nhân!”
Sau khi nói cảm ơn, từng người đều lần lượt đứng lên, rồi cung kính đứng im một chỗ, chờ đợi hành động tiếp theo của Trần Minh Quân.
Tuy nhiên, Kiến Thất thì vẫn quỳ dưới đất, mặt cúi thấp, thần sắc vô cùng sợ hãi. Bởi vì ông ta biết, Trần Minh Quân chắc chắn nghe được mấy lời nói lúc nãy. Bình thường, kiểu ăn nói đó thì chắc chắn sẽ bị trừng phạt. Nhẹ thì bản thân chết, nặng thì cả gia tộc sẽ chết theo. Chính vì vậy mà ông ta không dám đứng lên, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/2896302/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.