“Chết!”
“Xông lên!”
“A A A A”
“Giết!”, “Giết!”, …
“Lão tử liều mạng với các ngươi!”
…
Trần Minh Quân vừa xuất hiện tại Quân Giáng Thành, bên tai đã vang lên những tiếng hô chém giết ầm ĩ.
“Phập.. Bịch”
Một người bị một cây thương đâm xuyên qua lồng ngực rồi ngã xuống ngay trước mặt hắn. Lúc này, hắn mới để ý, tình cảnh xung quanh vô cùng hỗn loạn.
“Mình lại xuất hiện ở giữa một trận chém giết?” Trần Minh Quân thầm nghĩ trong lòng.
Bóng đao ánh kiếm không ngừng lóe lên. Những tiếng kim loại va chạm “leng keng” liên tục phát ra, báo hiệu cuộc chiến vẫn đang rất khốc liệt.
Trên mặt đất, có thể nhìn thể vô số thi thể. Đa số đều là bị chặt đầu, chém ngang lưng hoặc bị đâm xuyên tim mà chết. Cũng có những thi thể đầy vết thương loang lỗ, rõ ràng là bị loạn kiếm đâm chết.
Mặt đất bị nhuộm thành một màu đỏ đen. Mùi máu tanh bốc lên, sọc vào mũi làm cho những kẻ đang chém giết lại càng hăng máu hơn.
Cảm thấy mùi tanh tưởi nồng đậm đang sọc vào mũi, Trần Minh Quân không khỏi nhíu mày vì khó chịu. Hắn dùng một tay che mũi, rồi nhanh chóng động ý niệm.
Một giây sau, Trần Minh Quân đứng lơ lửng trên bầu trời Quân Giáng Thành, cách mặt đất khoảng chừng vài trăm mét. Hắn đang dùng mắt để quan sát tình cảnh của tòa thành.
Đừng hiểu lầm, Trần Minh Quân còn chưa thể lăng không mà đứng như vậy. Sở dĩ làm được, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/2896299/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.