“Roẹt” một tiếng, Dạ Ngưng lắng nghe thanh âm tiếng trái tim mình bị xé nát, cắn môi nhìn Tiếu Vũ Hàm, nàng thực hết chỗ nói rồi. Gì chứ, người ta còn tưởng cô muốn tiếp tục ôn tồn, người tuyết, người tuyết em gái cô á, người tuyết hay ho lắm sao? Cô Tiếu, tổng giám đốc Tiếu, cô mấy tuổi rồi thế?
Tiếu Vũ Hàm tràn ngập chờ mong nhìn Dạ Ngưng, thấy vẻ mặt rối rắm kia của nàng, mặt liền hơi lạnh xuống. Xoay người, Tiếu Vũ Hàm đẩy Dạ Ngưng ra, chui vào trong chăn, dùng cái gáy đối diện với nàng.
Oái……
Dạ Ngưng hoàn toàn sắp điên rồi, mắt mở trừng trừng nhìn Tiếu Vũ Hàm, gấp đến độ như thể bị làm sao vậy.
“Dạ Ngưng, em thay đổi rồi.” Thật lâu thật lâu sau, Tiếu Vũ Hàm sâu kín mở miệng, thanh âm đầy ai oán kia làm cho Dạ Ngưng có loại cảm giác như thể một người đàn ông bỏ rơi vợ đi ra ngoài lêu lổng rồi bị bắt gặp vậy……Không đắp người tuyết cùng cô liền tức là thay đổi.
“Trước kia em không như thế.” Thanh âm Tiếu Vũ Hàm rất nhỏ, không cần nhìn mặt cô thì Dạ Ngưng cũng có thể đoán được khẳng định lúc này cô rất không vui, cắn môi, đau lòng nhìn cô chằm chằm: “Giờ không phải là quá trễ rồi sao?”
“Trước kia dù có muộn thế nào em cũng sẽ không từ chối tôi.” Nhẹ nhàng thở dài, Tiếu Vũ Hàm kéo chăn, đem toàn bộ thân mình bọc lại, lần này thì ngay cả gáy cũng không chừa lại cho Dạ Ngưng, cự tuyệt trò chuyện.
Vốn Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009486/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.