Lúc Đại Bảo ôm bó hoa hồng thật to từ phòng giáo viên đi xuống, Dạ Ngưng là người đầu tiên chạy ra nghênh đón.
“Thế
nào?” Dạ Ngưng vội vã hỏi, nhìn cái tên này xem, có chút chuyện thế mà
cũng không làm xong? Sao lại cầm hoa về? Dù không nghĩ Đại Bảo có thể
theo đuổi được Tiếu Vũ Hàm, nhưng ít nhất cũng phải để hoa tươi lại, đem
phiền toái lưu lại đó mới đúng chứ!
“Chị hai Dạ…” Đại Bảo ôm hoa không được tự nhiên nhìn nàng, khuôn mặt đen nhánh lại nổi lên sắc hồng.
“Cậu
có thổ lộ hay không?!” Dạ Ngưng nhìn bộ dạng cam chịu kia của Đại Bảo
mà chỉ hận không thể một quyền đập chết hắn. Đại Bảo gật gật đầu, liếc
Dạ Ngưng một cái, có chút ngượng ngùng.
“Cô Tiếu đã nói với em rồi.”
“Cũng nói với cậu? Nói cái gì?”
“Cô
ấy nói…thì…mà mặc kệ cô ấy nói gì, chị hai, có vài chuyện em nghĩ cần
nói với chị.” Mặt Đại Bảo càng đỏ hơn, nói chuyện cũng có phần lắp bắp.
Dạ Ngưng hơi lờ mờ đoán ra, không nói gì, lui về phía sau một bước, híp
mắt nhìn hắn.
Hít
sâu một hơi, Đại Bảo cúi gằm đầu không nhìn Dạ Ngưng, chậm rãi nói:
“Chị hai Dạ, nói thật tình thì em cũng chưa từng nghĩ tới chị lại dụng
tâm lương khổ đến vậy…Vì em, không những một đêm mất ngủ, mà lại còn lấy
cô Tiếu ra để thử em….Em thực sự rất vui, nhưng mà, nhưng mà từ trước
đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009317/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.