Ở trên giường đau khổ quay cuồng cả đêm, đến khi mặt trời chiếu lên đến nửa cái mông, rốt cục Dạ Ngưng cũng giác ngộ.
Đối
phó với Diệt Tuyệt, không thể đón đầu, cần nhờ vào trí tuệ, mượn đao
giết người, mà biệt pháp tốt nhất chính là đoạt Ỷ Thiên kiếm, để xem cô
ta còn có thể ra chiêu số gì?
Vội
vã đánh răng xúc miệng, ăn bớt nửa cái bánh rán của lão Đại, Dạ Ngưng
liền cầm lấy di động bấm số gọi đi: “Này, Đại Bảo, giờ có thời gian
không?”
“Không có.”
Bên
kia hiển nhiên Đại Bảo còn chưa tỉnh ngủ, Dạ Ngưng liền gật đầu: “Đúng
lúc, mười phút nữa gặp nhau ở dưới lầu ký túc xá nữ sinh.”
“…..”
Mười
phút sau, Dạ Ngưng lê dép đi xuống, hôm qua Đại Bảo lướt web suốt đêm,
hiện tại khuôn mặt rám nắng dĩ nhiên thoạt nhìn còn trắng hơn bình
thường một chút, bước đi cũng có chút lảo đảo, áo dắt trong quần quên
kéo ra, liếc mắt nhìn một cái, vẻ đẹp trai bay mất không ít.
“Chị hai, có chuyện gì à?” Đại Bảo ngáp một cái, dùng sức chớp chớp mắt, Dạ Ngưng mấp máy môi, nhìn hắn.
“Đại Bảo, nói thật với chị, cậu có thích cô Tiếu không?”
“Chị hai, sao lại hỏi như vậy……”
Vốn
Đại Bảo còn chưa tỉnh ngủ lại bị Dạ Ngưng hỏi một câu đột ngột như vậy
liền thấy bối rối, khuôn mặt đen bóng trong nháy mắt liền ửng hồng, dáng
vẻ ngượng ngùng.
“Bị chị nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009315/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.