Tôi để ý thấy dạo gần đây trông Yến không còn vui tươi như lúc ban đầu cậu ấy mới chuyển đến. Hình như có chuyện gì đó đã xảy ra, tôi nghĩ vậy bằng cái giác quan nhạy cảm của một đứa con gái. Đôi khi, cậu ấy tĩnh lặng hệt như mặt vào hồ mùa thu và đôi khi, dáng vẻ suy tư đó lại khiến cho người khác phải tò mò.
Yến ít nói hơn một chút, nhưng chỉ một chút thôi vì nếu không để ý kĩ thì cũng chẳng mấy ai có thể nhận ra sự khác thường đó. Quả thực, Yến là kiểu người khó đoán, hoặc nói tôi không rành về việc nắm bắt tâm lý của người khác cũng được.
Mỗi ngày, Yến vẫn đi học cùng Việt Anh vì nghe đâu nhà hai cậu ấy ở cạnh nhau. Lẽ ra Yến phải rất vui, nhưng tại sao tôi lại luôn nhìn thấy nỗi buồn thoáng qua trên đôi mắt đó. Là vì tôi sao? Là vì Yến nghĩ người cậu ấy thích lại thích tôi, giống như suy nghĩ của Diệp trước đây sao? Chắc không đâu, Việt Anh sao có thể nào thích tôi, điều đó lẽ ra Yến phải là người hiểu rõ nhất mới phải chứ. Nhưng... nếu vậy thì là vì lý do gì đây? Tôi cảm thấy thật vô cùng đau đầu.
Ôm cái tâm trạng phức tạp đó cho đến tận giờ thể dục, tôi mới cảm thấy nguôi nguôi đi một chút. Cả lớp tôi phải chia nam nữ ra hai khu để tập ném bóng, còn tôi thì được thầy giáo cho phép ngồi một chỗ và chỉ việc quan sát các bạn luyện tập. Tất nhiên, sẽ chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-qua-kho-de-ben-anh/2063772/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.