Trên xe.
Giang Thác bị Hứa Lan Ý nhìn chằm chằm làm tê cả da đầu, lòng bàn tay rịn mồ hôi, khi hắn nghĩ mình sẽ bị nhìn chằm chằm như vậy cho đến thiên hoang địa lão thì đối phương chậm rãi hỏi một câu:
"Em...... thấy hơi bất lực đúng không?"
"Hả?" Mấy giây sau Giang Thác mới hiểu ý anh, "Tôi không phải!! Tôi không có!! Tôi có thể!!"
Hắn chỉ chu đáo phòng ngừa trước thôi! Ai muốn xấu hổ vậy chứ!
Mặc dù Giang Thác kiên định gầm thét nhưng trong mắt Hứa Lan Ý vẫn lộ ra bảy phần chất vấn hai phần áy náy một phần thất vọng.
"Em còn nhỏ, tại anh làm bậy quá." Hứa Lan Ý quay đầu đi khẽ thở dài, "Mai mốt tạm thời đừng làm nữa."
Nếu ép khô bạn nhỏ thì mình sẽ thành tội đồ mất.
"!!"
Giang Thác khóc không ra nước mắt, "Hải Cẩu Hoàn" đắt đỏ sau khi mua về cứ thế nằm im trong ngăn kéo, ngay cả dũng khí lấy ra cũng không có.
Cảnh tượng mất mặt hôm đó cứ hiện rõ mồn một trước mắt, hắn biết Hứa Lan Ý cũng vậy, cho nên chẳng ai dám nhắc lại.
Có khi nào người kia nghĩ mỗi lần mình chơi anh lên đỉnh phun nước bài tiết không kiềm chế đều là nhờ uống thuốc tráng dương không...... Giang Thác ảo não vỗ đầu một cái, không ngờ một "đêm" anh minh của mình cuối cùng bị Hải Cẩu Hoàn hủy hoại.
Trên bàn ăn, Giang Thác nhìn người đối diện yên lặng húp cháo, nhiều lần muốn nói lại thôi, dạo này Hứa Lan Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nut-ngoai-y-muon/3719730/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.