Chương trước
Chương sau
Vẫn thấy khô nóng lạ thường.

Hứa Lan Ý nóng nảy giật giật cổ áo ngủ vừa mặc, hạ nhiệt độ máy điều hòa trong phòng xuống 22 độ nhưng cơ thể vẫn dâng lên từng đợt khí nóng. Rõ ràng đã uống thuốc hạ sốt mà chẳng có chút tác dụng nào, hình như hôm nay là khó chịu nhất, lúc nãy ở ngoài anh phải cố gắng lắm mới chịu đựng được.

Hứa Lan Ý cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, mỗi tháng anh đều "bị cảm" hai ba ngày, đã kéo dài hơn một năm. Cứ đến mấy ngày này thì toàn thân anh lại nóng bừng, bồn chồn bứt rứt. Nếu chỉ có vậy thì còn đỡ, dù sao không ho không nhức đầu, nhưng anh còn có một triệu chứng rất khó nói......

Từ lúc đó Hứa Lan Ý đã biết đây chắc chắn không phải cảm mạo đơn giản, nhưng bệnh viện cũng tìm không ra điều khác thường mà chỉ cho anh uống thuốc hạ sốt, sau đó Hứa Lan Ý không đến bệnh viện nữa, bởi vì anh đã tìm được cách giải quyết tốt hơn.

Hứa Lan Ý không nói bí mật này với bất kỳ ai vì người khác sẽ không hiểu, kể cả bác sĩ.

Cởi ra từng nút áo ngủ, da thịt trắng nõn được ga giường màu xanh đậm tôn lên càng thêm bắt mắt, khác với cơ thể trắng như men sứ, gương mặt Hứa Lan Ý ửng lên màu đỏ bất thường, chỉ có thể nằm trên áo ngủ trải rộng bất an vặn người, giây lát sau chỗ khó nói phía dưới bắt đầu không vừa lòng, gấp rút khép mở dưới mảnh vải che chắn cuối cùng, lúc này chỉ cần có người ngồi xổm xuống nhìn chỗ kín của anh thì sẽ phát hiện quần lót Hứa Lan Ý xưa nay luôn cao ngạo lạnh lùng còn ướt hơn cả gái làng chơi.

"A ưm......"

Hứa Lan Ý sắp bị bức điên, ngón tay móc vào mép quần lót, lề mề không cởi ra.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện trong nhà đột nhiên có thêm người lạ, Hứa Lan Ý lập tức xấu hổ đến nỗi toàn thân run rẩy. Đối với anh, sự xuất hiện của Giang Thác là một điều phiền toái không thể nghi ngờ.

Bình thường cả biệt thự rộng lớn chỉ có mình anh, anh có thể tha hồ thủ dâm, dù tự cắm mình đến khi hét lên rồi hôn mê cũng chẳng sao, nhưng giờ anh lại xấu hổ không dám phát ra âm thanh nào, thậm chí cởi quần lót cũng ngại.

Nhưng hôm nay cảm giác mãnh liệt lạ thường, lúc nãy ở ngoài Hứa Lan Ý cảm nhận được quần lót mình ướt đẫm nên mới hấp tấp về phòng......

Hứa Lan Ý xoay người quỳ sấp trên giường rồi vùi mặt vào gối mềm, làm vậy có thể chặn lại tiếng rên của mình, dù lát nữa có mụ mẫm đầu óc cũng sẽ không phát ra âm thanh quá lớn.

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Hứa Lan Ý mới trút bỏ vật cản cuối cùng, phơi bày chỗ kín trần trụi trong không khí. Vốn định mở két ngầm nhưng nhớ ra có người nên anh thu tay lại. Hôm nay vẫn nên thôi đi......

Đầu tiên Hứa Lan Ý thở hổn hển vuốt ve dương vật cương cứng phía trước, khác với nam giới bình thường, chỗ kia của anh không đủ dài mà cũng chẳng đủ lớn, trong màu trắng nõn lộ ra màu hồng phấn khiến người ta nhìn là biết trai tân. Tự xử một hồi, Hứa Lan Ý cảm nhận được chất lỏng nhớp nháp chảy xuống khe hẹp phía sau, chỗ nào đó chưa chạm vào bắt đầu ngứa ngáy khó chịu. Anh biết chỉ tuốt dương vật hoàn toàn không đủ.

Chẳng còn màng đến lễ nghĩa liêm sỉ, ngón tay thon dài của Hứa Lan Ý vươn ra sau, cuối cùng nhịn không được vạch ra khe mông trắng nõn, đầu ngón tay vuốt ve lỗ nhỏ màu hồng ngứa ngáy ở giữa.

"Ư ư, a......" Hứa Lan Ý sung sướng rên rỉ mấy tiếng, chỉ thấy lỗ nhỏ vốn không dùng để làm tình lại giống như âm đạo phụ nữ, liên tục tiết ra nước dâm trong suốt thấm đẫm vùng kín non mềm, thậm chí cửa huyệt còn khép mở co rút, dễ dàng nuốt trọn hai ngón tay thon dài.

Đây chính là điều bất thường mà Hứa Lan Ý phát hiện, mỗi lần nóng lên, nơi này đều trở nên vừa ngứa ngáy vừa đói khát, đồng thời chảy nước dâm lai láng, cắm vào rất dễ, giống như sẵn sàng chờ đàn ông yêu thương bất cứ lúc nào.

Thực sự quá kỳ quái, quá dâm loạn. Hứa Lan Ý xấu hổ đến nỗi khóe mắt đỏ hoe, long lanh ướt át khiến người ta thương yêu.

Lỗ nhỏ chưa bao giờ nếm mùi đàn ông đói khát mút lấy ngón tay, cố tìm kiếm chút an ủi. Khi dục vọng trỗi dậy, Hứa Lan Ý từng ảo tưởng được người đàn ông mình yêu hung hăng đâm xuyên bằng dương vật tráng kiện, chơi lỗ dâm chảy nhiều nước hơn cả phụ nữ này không khép lại được, tiếc là anh biết không có người nào như vậy.

Ít nhất trong 24 năm qua, anh vẫn không rõ cảm giác thích một người là thế nào, càng đừng nhắc đến quan hệ tình dục. Có lẽ người như anh không xứng có được những điều này.

"Không đủ...... A...... Bên trong muốn......"

Lúc tự xử Hứa Lan Ý hoàn toàn khác xa ngày thường, dâm đãng như chó cái động dục, một tay bóp núm vú mình, mông lớn trắng nõn không ngừng ưỡn ra sau, cố gắng nuốt ngón tay sâu hơn, trong mũi liên tục phát ra tiếng nức nở mê người như thật sự làm tình với đàn ông, tưởng tượng dương vật nóng hổi đang chơi mình, ánh mắt mê ly, cả khuôn mặt tràn ngập dục vọng sung sướng.

"Muốn ra...... Ư a!"

Tay trái Hứa Lan Ý túm chặt ga giường, thân thể hơi co lại, đang sắp lên đỉnh thì tiếng đập cửa thô bạo đánh thức anh.

"Ưm......"

Lỗ nhỏ cắn ngón tay thít chặt, Hứa Lan Ý khỏi cần nhìn cũng biết người gõ cửa là Giang Thác.

Bị quấy rầy làm anh bất mãn nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui, cố lờ đi rồi đút ngón tay vào sâu hơn để mình lên đỉnh một lần, nhưng tiếng đập cửa vẫn vang lên liên tục.

Vì khẩn trương cao độ nên thân thể chỉ bắn ra chút tinh dịch, cũng chưa đạt tới cực khoái mà Hứa Lan Ý mong muốn.

Đối phương vẫn đang gõ cửa, Hứa Lan Ý bị quấy rầy vô cùng bực bội, ném áo ngủ dính bẩn vào máy giặt trong phòng tắm rồi tiện tay khoác áo choàng tắm đi tới cạnh cửa, vừa mở cửa thì thấy tên oắt con ăn mặc rách rưới, khuỷu tay còn đẫm máu đứng đó.

Toàn thân Hứa Lan Ý tỏa ra khí lạnh, sắc mặt còn đen hơn chó mực ở viện mồ côi làm Giang Thác sửng sốt, không biết mình đắc tội tảng băng này chỗ nào.

"Tôi muốn về, anh mở cửa ra đi."

Giang Thác phát hiện mọi cánh cửa trong ngôi nhà này chỉ được mở bằng vân tay, dù là vào hay ra, không có vân tay thì chẳng làm nên trò trống gì, quả thực là thiết kế chống lại loài người.

"Không được." Hứa Lan Ý trả lời dứt khoát, vì dục cầu bất mãn nên giọng điệu hết sức lạnh lùng.

"Tại sao?"

"Không được là không được."

"Sao, chắc không phải anh muốn làm "mẹ" tôi thật đấy chứ?"

Giang Thác đột nhiên lộ ra vẻ mặt trêu chọc mỉa mai, hắn trầm tư nhìn Hứa Lan Ý, người trước mắt chỉ khoảng hai mươi tuổi, hoàn toàn có thể làm con của gã đàn ông gần năm mươi tuổi kia, mới đầu mình còn tưởng đây là anh trai nữa chứ.

Nghe Giang Thác nói vậy, sắc mặt Hứa Lan Ý trầm xuống, đột ngột đóng sầm cửa lại.

"Ê, mẹ à, mẹ đóng cửa chi vậy?"

Giang Thác cố ý gọi "mẹ" thật vang dội, trong giọng nói còn mang theo ý cười lưu manh, Hứa Lan Ý mới nãy còn lạnh lùng bị chế nhạo làm vành tai đỏ lên, nhịn không được chửi thầm tên chó con này.

Thấy Hứa Lan Ý tuyệt tình như thế, trong lòng Giang Thác rất bực bội, càng muốn trêu chọc đối phương hơn. Chẳng biết người lạnh lùng như vậy có khi nào xấu hổ không nữa, nghĩ đến đây Giang Thác lại nói:

"Phải rồi mẹ à, lúc nãy áo choàng tắm của mẹ chưa kéo kín đâu đấy ~"

Nghe tiếng thiếu niên dần đi xa, Hứa Lan Ý hoảng sợ nhìn lại áo choàng tắm, quả nhiên lồng ngực bên trái lộ ra một mảng lớn, cùng là đàn ông nên lộ ngực cũng chẳng có gì to tát, nhưng lúc nãy mình vừa bóp mạnh chỗ đó làm đầu vú hoàn toàn đứng thẳng, nhìn vừa đỏ vừa sưng, tràn ngập vẻ khêu gợi khó tả. Hứa Lan Ý vội vàng kéo áo lại, vành tai đỏ bừng, lúc này chỉ có thể âm thầm trấn an mình tên nhóc kia chắc sẽ không nghĩ nhiều đâu......

Trở lại giường, Hứa Lan Ý chẳng còn lòng dạ nào tiếp tục nữa, ánh mắt đảo qua sô cô la trên tủ đầu giường, chợt nghĩ đến chuyện gì nên cầm điện thoại lên gọi một cuộc.

"Tớ đây. Tối nay rảnh không, muốn nhờ cậu một việc."

"Ừ, cậu giúp tớ đến một tiệm bánh kem tên Little Sweet được không?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.