"Tôi không ăn trộm mà!"
Trong tiệm bánh kem nhỏ hẹp chật chội có mấy người đang xem náo nhiệt. Một thiếu niên cao hơn các bạn đồng trang lứa có gương mặt cương nghị ngẩng đầu lên, chẳng chút sợ hãi trừng người đàn ông trung niên mặc vest mang giày da đang tỏ vẻ căm ghét, trong mắt thiếu niên toát ra vẻ kiên quyết và kiêu ngạo không hợp với lứa tuổi.
Người đàn ông lờ đi, chỉ liếc mắt ra hiệu với hai gã to cao bên cạnh, bọn họ nhanh chóng kẹp chặt thiếu niên ở giữa.
"Tôi chẳng trộm gì hết." Chống cự không có kết quả, thiếu niên gằn từng chữ lặp lại lần nữa, ánh mắt tràn ngập thù địch lướt qua đám người trước mặt, hệt như chú sói con vừa chịu oan ức vừa bị đe dọa.
"Dẫn về." Người đàn ông sầm mặt, tựa như không nghe thấy lời hắn nói, lấy ra mấy tờ tiền màu đỏ từ chiếc ví da cá sấu có vẻ rất đắt tiền, vứt cho bà chủ trong quầy rồi quay lưng ra khỏi tiệm.
Khi Giang Thác bị bắt đi, trong tay còn nắm chặt ổ bánh kem bị đụng bể vì trận xô xát lúc nãy.
"Vứt thứ rác rưởi này đi đi." Nhìn kem bơ rẻ tiền nát bấy trong hộp, người đàn ông nhíu mày, hiển nhiên là sợ thứ này làm bẩn chiếc Bentley mới mua của mình.
Nhận được lệnh, vệ sĩ hai bên bất chấp sự giãy giụa phản kháng của Giang Thác, giật phắt bánh kem trong tay hắn ném vào thùng rác ven đường, sau đó nhét người vào xe.
"Buông ra! Các người muốn dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nut-ngoai-y-muon/3719699/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.