Có lẽ hôm nay không thể thoát thân một mình đi gặp Hạ Lan Thuyền rồi, Thất Nương nghĩ, liền dứt khoát mời hai huynh muội bọn họ cùng đến Thước Hương Lâu ăn cơm.
Thất Nương thay nam trang như trước, giả làm biểu ca của Văn Ngọc Đang, hiện giờ thanh tiếng của nàng thực sự quá vang, nàng cũng không muốn bị người ta coi là khỉ để tham quan.
Aiz, nổi tiếng cũng thực mệt người, nhưng nếu không có danh tiếng như hiện giờ có lẽ sẽ không giúp được Nhị tỷ.
Vào Thước Hương Lâu, đã được tin từ sớm chưởng quỹ tự mình đến đón: “Nhị tiểu thư, chúng tôi đã chuẩn bị tốt Mai Hoa Các, mời ba vị lên lầu.”
Thất Nương đi bên cạnh chưởng quỹ, nghiêng người thấy huynh muội họ Văn phía sau đang nói chuyện, nhỏ giọng hỏi: “Hạ Lan Thuyền đến rồi sao?”
“Đã đến, ở Lan Hoa Các, cách Mai Hoa Các chỉ hai gian thôi.” Vừa nói chuyện vừa đi vào Mai Hoa Các, thừa lúc Văn Ngọc Đang xem xét gọi món nào, Thất Nương tìm một cái cớ chuồn ra ngoài.
Đẩy cửa Lan Hoa Các, đã thấy phía đối diện là Hạ Lan Thuyền ngồi tựa vào cửa sổ, bên cạnh là tên hầu của hắn, Âm Thư.
Hạ Lan Thuyền ánh mắt không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa, mặt không chút biểu tình nói với Thất Nương: “Công tử đến chậm quá đấy.”
Thất Nương ngẩn người, liếc mắt nhìn ra cửa sổ, trong lòng biết hắn nhất định là nhìn thấy mình và huynh muội Văn gia cùng đi vào.
Nàng tiện tay kéo cái ghế ngồi xuống: “Bây giờ vừa vặn buổi trưa, sao lại chậm được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo/726860/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.