Bắc Tiểu Lục nghe xong trong lòng cũng cảm thấy, Bắc tộc có thể duy trì là thế lực đỉnh cấp của đại lục cũng không hề đơn giản, sơ bộ qua hệ thống quản lý của tộc địa cũng rất nhiều.
Hắn cảm thấy chính mình địa vị cao như vậy, giờ cũng nên lợi dụng lợi thế để nhanh chóng đề cao thực lực, dù sao làm thần tử áp lực cũng rất lớn. Cũng may một điều là đệ tử tộc địa rất hiền hòa với nhau, cũng không quá lục đục quá nhiều, như những bộ tiểu thuyết mà hắn đã đọc thế lực càng cao càng rắc rối và thiếu đoàn kết.
Càng đứng trên cao càng bị người đố kị như Bắc Tiểu Lục, nếu sinh ra ở thế lực khác thiên phú cao nhưng còn nhỏ vậy cũng rất khó làm người ta phục, lại còn dễ lục đục ghen ghét dẫn đến có thể nhiều kẻ thù trong bóng tối. Chỉ cần bản thân hắn mắc sai lầm, là có rất nhiều người cười trên nỗi đau của hắn, có khi còn chà sát lên thêm. Đặc biệt điển hình như phế vật lưu thiên kiêu vậy, đi đâu cũng có thể kết thù, Bắc Tiểu Lục nghĩ vậy càng cảm thấy Bắc tộc, giống như là nơi thiên đường dành cho hắn.
Mặc dù chưa nói tất cả đều phục, nhưng có lẽ gần như không ai ghen ghét với tộc nhân của mình cả, trong lòng luôn có một niềm tin vào bản thân.
Bắc Tiểu Lục rất thích sống trong một nơi như này, càng làm suy nghĩ của mình kiên định, không thể để ai tổn thương tộc nhân của mình. Hắn nói chung đã hiểu rõ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/215560/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.