“Đã bao nhiêu năm rồi, lại có người tiến vào động phủ của Bổn đế...”
Đột ngột, một thanh âm vang lên.
Phía trước Bắc Tiểu Lục hơn mười mét, đột nhiên xuất hiện một thanh niên kiếm khách tuổi chừng hai mươi.
Hắn mái tóc đen dài, hai mắt thâm thúy như tinh không vô tận, làm người ta không dám nhìn thẳng. Thiếu niên kiếm khách mặt trắng không râu, khuôn mặt tuyệt mỹ, thân hình cao lớn, hắn đứng nơi đó cao như vạn cổ, vững như đại đạo.
Hắn mặc trường sam màu xanh, eo quấn một cái đai lưng bằng ngọc, bên cạnh đeo một thanh trường kiếm.
Ánh mắt Bắc Tiểu Lục rơi vào trên người thiếu niên kiếm khách, thì người này đã bước một bước đi tới trước mặt Bắc Tiểu Lục.
Đồng tử co lại, một bước này Bắc Tiểu Lục liền cảm giác được một cỗ kình phong thổi vào mặt, không khí phía trước lập tức bị tách ra hai bên, một cỗ khí tức sắc bén, từ đối diện bay tới.
Một bước chân liền có thể mang dẫn động kiếm khí mãnh liệt như vậy?
Bắc Tiểu Lục cách xa thiếu niên kiếm khách kia tận hơn mười mét, mà vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ của cỗ kiếm khí.
“Kiếm khí thật cường đại, Bạch Kiếm Đế quả nhiên là cường giả kiếm đạo, ý chí kiếm đạo thật mạnh mẽ.
Bắc Tiểu Lục cảm thán trong lòng.
Bắc Tiểu Lục tuy rằng cũng rất thích luyện kiếm pháp, nhưng mà hắn cũng không thuần tu kiếm đạo. Kiếm chỉ là vũ khí của hắn, so với thực lực thì kiếm đạo chỉ là một mặt, dù cho không cần kiếm, hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168380/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.