“Loan tỷ, sao ngươi lại ở đây, ta nhớ là nhờ ngươi trông coi Tư nha đầu kia mà”. Bắc Tiểu Lục kinh ngạc hỏi
Hồng Giao Long Khâu truyền âm:
“Nha đầu đó đã không sao, đã được mấy người bạn của người chăm sóc, ta đến kịp lúc nhìn thấy ngươi rơi xuống vực, liền theo tới”.
“Cũng may mà ta vẫn kịp, nếu không tiểu tử ngươi dù đã ăn Tố Thể Đan không cũng khó nói”
Bắc Tiểu Lục đứng dậy, cười nói:
“ Cảm ơn Loan tỷ, cũng may mà có ngươi”, hắn lúc đấy chân khí không còn một chút nào, tâm trí cũng mơ hồ không thể nào đi vào Nhẫn Ngũ Hành. Nghĩ lại mà vẫn sợ hãi, kia tử vong nhường người ta thật khó chịu.
Thở dài, hắn lấy ra một đạo phù lục, ném tới không trung, cả khu vực 100m liền sáng chói. Hắn vội vàng đến bên kiểm tra Loan tỷ, phát hiện nàng tổn thương không nhẹ, lo lắng đưa nàng vào trong Nhẫn Ngũ Hành, dùng tài vật bổ dung lại cho nàng.
Bắc Tiểu Lục liền cố nén còn còn sót lại một ít đau đớn chậm rãi đứng dậy, ánh mắt cũng hướng xung quanh quan sát.
"Đây là?"
Làm Bắc Tiểu Lục thấy phong cảnh xung quanh, liền ngây ngẩn cả người. Vừa nhìn vô tận đất hoang, còn có một ít tấm bia đá đổ nát. Nhưng khi hắn nhìn kỹ lại, bất ngờ phát hiện trên đó tồn tại vết kiếm chém.
Đúng, chính là vết kiếm. Là do kiếm đạo cường giả tận lực lưu lại vết kiếm. Rậm rạp chằng chịt, ngàn vạn vết kiếm. Bắc Tiểu Lục tùy ý nhìn bên cạnh một đạo vết kiếm, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168379/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.