Bọn họ đi tới cái kế tiếp địa phương, là một gian thư phòng, trong thư phòng có hai kệ giá sách, trên giá sách đều là ngọc giản và thư tịch liên quan với Trận Pháp.
"Tiểu Lục, ta thấy chủ nhân di tích này đầu óc có vấn đề đi, Luyện Khí, Luyện Đan còn có Trận Pháp, người này coi chính mình là ai, cái gì đều học. Một người thiên phú có mạnh đến đâu, tiêu hao đại lượng tinh lực đi học tập những thứ này. Người này đoán chừng là cảm giác mình quá rỗi rãnh, có thể cuối cùng vẫn là ngỏm củ tỏi, chẳng ra sao cả."
Cốc Y nhìn thấy nơi đây, nhất thời minh bạch, chủ nhân di tích này ôm chí quá lớn đi.
"Hm, Y tỷ, không thể nói như thế, có thể vị tiền bối này lòng ôm chí lớn, chỉ là cuối cùng nhưng ngã xuống trên con đường này. Hoặc cũng có thể gặp đại nạn, muốn thông qua những đạo này, đột phá ra một con đường khác chưa biết chừng”.
Thái Thúc Vân suy đoán nói.
Cốc Y một bên lẩm bẩm.
"Đây còn không phải là chết rồi, Tiểu Lục, chúng ta cũng không thể giống như người này, dù cho đan, khí, trận này ba đạo có mạnh hơn nữa. Chúng ta cũng không tham, đồng thời cùng tu một đạo đã là tốt mạnh rồi, đúng không Tiểu Lục?"
Bắc Tiểu Lục thì có chút hứng thú, "Ta đối với trận pháp cảm thấy hứng thú, nếu đã có thiên phú, hà tất phải lãng phí nó. Hơn nữa chỉ cần tài nguyên đầy đủ, cùng tu là điều không có sai.”
"Ngươi nói như vậy cũng có lý, "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168357/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.