Cốc Y khuôn mặt bỗng có chút mờ mịt, chợt linh động nói:
“Ngươi muốn về việc ngươi giấu danh tính và khuôn mặt thực sự”
Bắc Tiểu Lục giật mình, mở to mắt nhìn nàng:
“Ngươi thấy từ lúc nào, chẳng lẽ…”
Cốc Y cười khúc khích, gật đầu.
“Hm, chính là lúc ngươi bị thương hôn mê, mặt nạ có vẻ như không có đủ linh khí duy trì, mất tác dụng. Nên ta mới biết được, nếu không giờ phút này ta vẫn còn đang ngu ngơ kia”.
Nghe nàng nói như vậy, Bắc Tiểu Lục mới yên tâm, thở phào:
“ Hóa ra là lúc đó, ta còn tưởng ngươi có thể nhìn thấu được nữa. Như vậy thì ta yên tâm.”
Hắn nói tiếp:
“Dù sao ngươi cũng nhìn ra, ta niên kỷ còn rất nhỏ đâu, ra ngoài cần thiết phải ngụy trang. Nếu không cứ bị nhìn chằm chằm, như vậy thật phiền phức biết bao.”
Cốc Y gật đầu đồng ý quan điểm này.
Qủa thật Bắc Tiểu Lục niên kỷ thật sự quá nhỏ, dù vóc dáng cao lớn hơn những người cùng thế hệ. Nhưng khuôn mặt vẫn còn giống như búng sữa vậy, mịn màng như em bé. Khó trách hắn không muốn bại lộ nhiều.
Cốc Y xoắn suýt, nhìn hắn nói:
“ Vậy ngươi nghĩ sao về chuyện ta nói”
Bắc Tiểu Lục trầm ngâm một lát hỏi:
“Thật sự muốn sao?”
Cốc Y mím môi, đáp:
“Ngươi thật sự không thích điều này sao, nếu không quên đi vậy.”
Mặc dù có thất lạc, nhưng cũng không thể bắt ép ngươi khác đi. Cốc Y thầm nghĩ.
Bắc Tiểu Lục gãi đầu, nhìn nàng một chút, suy tư, sau đó thở dài.
“Cũng không phải không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168356/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.