Sau ba giờ đồng hồ, Bắc Tiểu Lục trong yên lặng thức dậy. Mới chỉ ngồi dậy, đã thấy Cốc Y nhìn mình. Hắn không để ý, nhẹ giọng hỏi :
“ Ta ngủ lâu chưa?”
Cốc Y lắc đầu, đáp :
“ Mới ba giờ thời gian “
Dừng lại chút, ngập ngừng hỏi :
“Ngươi vậy mà vẫn còn thói quen ngủ sao?Vì ta cứ nghĩ ai cũng giống nhau, đều dành thời gian tu luyện minh tưởng. Thói quen phàm nhân dần không còn quan trọng”. Nói xong nàng chăm chú nhìn hắn.
Bắc Tiểu Lục nhẹ cười :
“ Có thể là thói quen đi, ta vẫn luôn dành cho mình một khoảng thời gian để thư giãn”. Có lẽ bởi ảnh hưởng lối sống từ kiếp trước và gia đình nhỏ phụ mẫu hiện tại. Họ cũng rất hay thư giãn, hay làm chuyện không khác gì phàm nhân cả.
Cốc Y gật đầu, biểu thị mình hiểu. Rồi nàng chỉ tay một phía.
Bắc Tiểu Lục nhìn theo hướng, đó là chỗ của Tiểu Hắc.
“Ồ. Tên này cuối cùng cũng không chịu thua kém ha”.
Hắn biểu thị rằng, không quan trọng. Cốc Y cũng gật nhẹ.
Sau một lúc, trước ánh mắt của hai người, một con Hắc Lân Yêu Mãng to lớn xuất hiện, khí thế rất mạnh, Cốc Y có vẻ khá khó chịu. Còn Bắc Tiểu Lục không cảm nhận được bao nhiêu uy áp, cơ bản vì hắn là chủ nhân của nó.
Hắc Lân Yêu Mãng gào lên một tiếng gầm to, nó bây giờ đang rất hưng phấn. Muốn gào thét cho đã, bỗng nghe được giọng nói quen thuộc.
“Mày còn gào lên nữa thì hôm nay sẽ có món canh thịt rắn đấy!”. Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168338/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.