Hắn tiếp tục tìm kiếm. Dần dần bọn họ đã đi tới khu vực trung tâm của Dược viện.
“ Lão đại, ta đói quá, có thể dừng chân được không vậy?” Tiểu Hắc từ khi được nếm thịt nấu chín, nó đã không ăn thịt tươi nữa. Mà chỉ cần nó làm việc, lão đại đều sẽ cho nó ăn.
Bắc Tiểu Lục nghe vậy bỗng cảm thấy bụng trống rỗng, hắn quá hưng phấn đi tìm linh quả, quên mất cả bữa ăn.
Cốc Y cũng sáng mắt lên, từ lúc vào đây nàng cũng chưa được thưởng thức đồ ăn nữa. Nghe thấy có đồ ăn, chạy đến ngồi song song với Tiểu Hắc .
Tiểu Hắc đắc ý nói với nàng:
“ Y tỷ, ngươi đây là có phúc ăn nha! Được thưởng thức đồ ăn của chủ nhân”. Nó đã bị Cốc Y mua chuộc, sau vài lần bị nàng lén lút đưa cho một vài túi linh quả, mà đều là loại nó thích.
Cốc Y nghe nó khen vậy, nhìn về Bắc Tiểu Lục đang nấu, cái lưỡi không tự chủ được liếm môi một chút. Nàng biết khẩu vị Tiểu Hắc rất kén ăn, nên không chút nghi ngờ gì. Chưa kể mùi thơm đã bắt đầu thoang thoảng bay tới, làm nàng nuốt nước bọt liên tục.
Bắc Tiểu Lục vừa nấu vừa thở dài, đồ ăn của tiểu manh oa đã sắp hết rồi. Hắn lại phải tự mình nấu.
Một lúc sau một chiếc bàn to dài, trên đó là từng đạo món ăn thơm ngào ngạt, sôi sục tế bào bụng của ba người.
Bắc Tiểu Lục ngồi xuống, lấy ra ba cái ly, là loại giống như kiếp trước chuyên uống rượu vang. Ly của hắn to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168337/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.