Sơ thường phàm gian yên hỏa thực
Thủy tất thần tướng hoán Ly Lâu
(Đến nhân gian thử đồ ăn chín
Mới hay thần tướng gọi Ly Lâu)
Tử Dương thành, nằm gần Cù Đường hạp bờ bắc Trường Giang, đông có Quỳ Môn, ba mặt bị nước bao vây, chính là một tòa thành nằm trong núi.
Khai Dương cùng Thiên Lý Nhãn đi đến gần cửa thành liền xuống khỏi mây, Thiên Lý Nhãn đang muốn cất bước vào thành lại bị Khai Dương một phen ngăn lại.
Hắn nhíu mày nhìn Thiên Lý Nhãn một thân phục sức thần binh khôi giáp, hỏi: “Chẳng lẽ ngươi định cứ thế này mà vào?”
Thiên Lý Nhãn không hiểu ý của hắn: “Bằng không thì như thế nào?”
Khai Dương đảo mắt trắng dã, cũng phải a, tên này từ trước đến nay đều chỉ ngồi xổm trên thiên giai (bậc thang trên thiên đình) mà nhìn xuống thế gian, ngàn vạn năm qua cũng chưa từng một lần hạ phàm, hắn làm sao biết, nếu cứ để bộ dáng này mà đi vào trong đám người, vận khí tốt thì bị người ta tưởng nhầm là võ tướng trong kép hát hí khúc, vận khí không tốt liền bị người ta coi là ngốc tử mà chỉ chỏ.
Giải thích cũng vô ích, hắn tùy tay vẫy vẫy vài cái ở trên người Thiên Lý Nhãn thi hạ pháp chú, nháy mắt một cái, Thiên Lý Nhãn từ một thân khôi giáp đã trở thành trường bào xanh đen, eo mang thắt lưng, trừ bỏ sắc mặt vẫn lãnh ngạnh như trước, ít nhất nhìn vẫn còn hơi chút giống thường nhân.
“Đi thôi.”
Khai Dương đưa mắt nhìn hắn, cảm thấy đã thỏa đáng, lúc này mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-thien-muc-cung/69232/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.