Duẫn Mặc Băng nhanh chóng bắt được con rắn màu vàng kim, cẩn thận xem xét, con rắn nhỏ này dài hai thước, so với ngón tay cái của hắn thì to hơn một chút, toàn thân ánh vàng kim, sắc màu không hề hỗn tạp, đầu rắn hình tam giác, lúc này nó đang phun ra khí màu hồng tím, chuẩn bị tấn công người đang uy hiếp tính mạng nó.Khinh Vân Nhiễm ngã xuống, thân thể gầy guộc run rẩy đứng lên, vô thức lui về phía sau, không ngờ nàng đụng phải Tô Thiên Tuyết, nàng ta “ôi chao” một tiếng, thân thể ngã về phía bên phải, kêu lên khiến Tiêu Thần Hiên chú ý, hắn cấp bách dùng tay đỡ lấy Tô Thiên Tuyết, nâng mắt nhíu mày, trừng mắt nhìn Khinh Vân Nhiễm cảnh cáo.
Khinh Vân Nhiễm nhíu mi lại, không để ý đến sự phẫn nộ của Tiêu Thần Hiên, nghiêng người, lo lắng nhìn Duẫn Mặc Băng, không biết hắn làm gì con rắn đó mà không quá bao lâu, con rắn rũ người xuống, cuộn tròn lại, không hề nhúc nhích.
Duẫn Mặc Băng nhìn Tiêu Thần Hiên giải thích:
-Tên con rắn này là Kim Khai Liệt, vô cùng độc, chỉ cần bị cắn một cái lập tức mất mạng.
Hắn cười đầy thâm ý, tiếp tục nói:
-Thần Hiên, con rắn này giao cho ta nhé?!
Tiêu Thần Hiên nhăn mặt cau mày:
-Ngươi muốn nó làm cái gì?
Duẫn Mặc Băng cười cười, nói:
-Đương nhiên để nghiên cứu thuốc giải. Nói không chừng sau này sẽ có ích.
Lưu lại nó đương nhiên còn nguyên nhân khác, Kim Khai Liệt rất có linh tính, nếu không bị thương tổn trước, hoặc trừ phi là chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510944/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.