Đông Kinh Biện Lương, phủ Khai Phong
Ánh thu nhạt màu, sương sớm lành lạnh.
Trong thư phòng của mình, phủ doãn Bao Chửng chắp tay đi đi lại lại hồi lâu, chân mày trầm tư cau lại.
Chợt thấy Vương Triều bước nhanh vào, khom người bẩm báo. “Đại nhân, Liễu tướng quân đến.”
Đôi mắt Bao Chửng ánh lên, xoay người nói. “Mau mời vào!”
Lát sau, có một vị võ quan hùng dũng bước vào. Người này áng chừng ba mươi, mũ trụ sáng loáng, vừa mạnh mẽ cũng vừa uy vũ, chính là vị tướng đã hộ tống sứ thần Tây Hạ từ biên quan vào kinh đô Đại Tống — Liễu Uy.
Liễu Uy nhìn thấy Bao Chửng thì chắp tay thi lễ nói. “Bao đại nhân, ngưỡng mộ đã lâu.”
Bao Chửng vội đáp lễ, cười nói. “Liễu tướng quân hộ tống sứ thần Tây Hạ vào kinh, khổ cực nhiều rồi.”
Liễu Uy nghe thế cười đáp. “Mạt tướng là bề tôi của Đại Tống, đã ăn bổng lộc của vua thì phải tận trung báo đáp, sao có thể nói khổ cực được.”
Chủ khách cùng ngồi xuống, nha dịch nhanh chóng dâng trà hương lên. Bao Chửng nâng chén, cười nói.
“Bao Chửng mạo muội mời tướng quân tới đây bởi có chút chuyện muốn hỏi thăm tướng quân.”
Liễu Uy khom người nói. “Không dám… Bao đại nhân, mời nói.”
Bao Chửng gật đầu, hỏi. “Tướng quân phụng mệnh hoàng thượng hộ tống sứ thần vào kinh, trên đường có gặp phải biến cố nào không?”
Liễu Uy giật mình nói. “Quả thực trên đường hộ tống, mạt tướng có gặp hiểm cảnh. Không biết làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ngu-bao-thanh-thien-he-liet/1944530/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.