Không biết bản thân đã hôn mê trong bao lâu, chỉ cảm thấy cả người như đám mây bềnh bồng, như ba hồn bảy vía đã rời khỏi thân thể, lẳng lặng đến đứng trước quỷ môn quan mà bồi hồi. Dẫu tâm trí có chợt quay trở lại, cũng chỉ là để cảm nhận nỗi đau như thiêu đốt. Nếu cơ thể còn chịu làm theo ý mình, chắc đã lớn tiếng rên rỉ từ lâu lắm rồi; chẳng qua là dù có chịu muôn vàn hạnh hạ, đau đớn liên miên nhưng không cách nào cử động được mảy may, đành phải âm thầm chịu đựng.
Mình… không thể chết được, nhất định phải báo cho Bao đại nhân biết chuyện kia…
Đang lúc quẫn trí, chợt có một nguồn nội lực hùng hậu truyền vào trong cơ thể, quẩn quanh như muốn xoa đi mọi đau đớn khổ sở bản thân phải chịu đựng, lồng ngực cuộn trào máu huyết cũng dịu lại. Nội lực ấm áp liên tục xâm nhập, đau đớn của độc cũng vì thế mà giảm dần, tâm trí theo đó cùng rõ ràng hơn.
Nhất định là có người dùng nội lực thay mình bức độc, nhưng làm vậy thì sẽ tổn hao nguyên khí vô cùng lớn, rốt cuộc là người nào đã tận tâm tận lực giúp mình đến vậy? Bản thân đã là kẻ sắp chết, làm sao báo được ân này đây?
Trong lúc đang mải mê suy nghĩ như vậy, chợt nghe tiếng kêu gọi bên tai.
“Huynh đài! Huynh đài! Hãy tỉnh lại đi. Nơi này chính là phủ Khai Phong, huynh đài có oan tình gì cần báo cho Bao đại nhân có phải không?”
Phủ Khai Phong… Bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ngu-bao-thanh-thien-he-liet/1944528/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.