Edit: Rheni 
Đào Nhuyễn ngốc. 
Cố Chi Châu đây là đang......thổ lộ với cô? 
Cô, cô....phải phản ứng như thế nào mới đúng đây... 
"Nhuyễn Nhuyễn không muốn sao?" Cố Chi Châu nhìn cô. 
Đào Nhuyễn lắc đầu. 
"Không phải?" Cố Chi Châu bắt đầu tự mình suy đoán, "Vậy có nghĩa là em bằng lòng, đúng chứ?" 
Đào Nhuyễn nghẹn một họng, giọng nói gấp gáp mang theo chút xấu hổ: "Cũng, cũng không phải..." 
Cố Chi Châu tới gần cô, hơi thở ấm áp phả vào sườn mặt Đào Nhuyễn. Thanh âm của anh ôn nhu như thể sinh ra để mê hoặc người khác: "Chẳng lẽ Nhuyễn Nhuyễn không thích anh sao?" 
Đào Nhuyễn lắp bắp: "Em, Em... Anh..." 
Người nọ cong mày, đôi mắt mang theo ý cười: "Anh như thế nào?" 
Đào Nhuyễn gấp muốn khóc: "Anh đừng bắt nạt em..." 
Cô sắp chịu không nổi rồi. 
Xung quanh Cố Chi Châu phảng phất toát ra một hố đen sâu thẳm muốn hút cô vào trong, mà cô có dự cảm, nếu bị thứ đó hút vào, cốt nhục của cô sẽ bị cắn nuốt không chừa lại gì, đến cả ý thức có khi cũng không thể tồn tại nữa. 
Nói ví dụ, thời điểm kéo đen Cố Chi Châu ban sáng cô vẫn thập phần thanh tỉnh, nhưng hiện tại... Hiện tại cô là ai? Cô suy nghĩ cái gì? Cô muốn làm gì? Đào Nhuyễn trong đầu một mảnh mơ hồ, trừ bỏ giương mắt nhìn người con trai đối diện, cô thực sự không biết phải làm gì cả. 
"Anh..." Đào Nhuyễn hơi nghẹn ngào, cô dựa vào chút thanh tỉnh cuối cùng đem Cố Chi Châu đẩy ra, nói: "Anh trước cách xa em một chút đã." 
Cố Chi Châu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-muon-lam-em/1123349/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.