Lí Mộ tức tối lấy mu bàn tay quệt miệng, lại lườm anh một cái, dằn giọng: “Anh không thấy buồn nôn à?” 
Sau đó, cô uống ừng ực hết hơn nửa cốc nước mà không át được mùi vị đó. 
Anh mỉm cười đắc ý: “Sao lại buồn nôn chứ. Anh thấy ngon mà, trước đắng sau ngọt, dư vị không tan.” 
Anh đúng là không biết xấu hổ. 
Lí Mộ mặt đỏ bừng đến tận mang tai. Cô cúi đầu yên lặng ăn các món khác, không đụng đến món “rải đắng” nữa. Anh nhìn chằm chằm vào vành tai đỏ ửng của cô, và hài lòng dùng bữa. 
Khi họ đứng lên thanh toán tiền thì đường phố đã lên đèn, gió đêm mát rượi thổi qua khiến lòng người khoan khoái. Những trận tuyết rơi ở thành phố C dường như đã là chuyện rất xa xôi. Ngụy Tuần không khỏi cất lời khen ngợi: “Nơi này tuyệt thật đấy.” 
“Anh thích thì ở lại đây đi, đừng đi theo tôi nữa.” 
Lí Mộ khẽ hừ một tiếng rồi đi lên phía trước. Ngụy Tuần sải bước hai cái đã đuổi kịp cô. Cô chắp tay sau lưng, anh định nắm tay cô, cô liền tránh né, còn dừng lại gắt lên: “Anh đừng táy máy tay chân với tôi như thế có được không?” 
Anh cười xòa, trong mắt lóe lên ánh sáng: “Nắm tay mà là táy máy tay chân à?” 
“Tôi không thích thì đó chính là hành động táy máy tay chân.” 
“Em không thích thật à? Vậy tại sao tối qua em ôm anh chặt thế?” 
Anh cố ý trêu cô với vẻ mặt tươi cười thật ngứa mắt. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-lung-hoa/2675138/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.