Dưới đèn đường mờ ảo, sườn mặt Cố Văn Vũ ẩn sau mũ trùm đầu lãnh ngạnh lặng lẽ trước sau như một, thân hình cao gầy chiếu ra một bóng dáng thật dài trên con đường nhựa, nhìn có chút quạnh quẽ.
Gần một tháng không gặp, Thái Dương không biết có phải do hiệu quả của ánh đèn hay không, bất chợt cảm thấy người trước mắt gầy yếu không ít, con ngươi sâu thẳm dù rằng vẫn trong trẻo như vậy, song lại có thể thấy được sự mệt mỏi nhàn nhạt ẩn giấu bên trong.
Người này sao lại khiến bản thân ra nông nỗi này vậy? Hơn nữa cậu ta đến tột cùng là như thế nào biết được mình ở đây vậy chứ?
Thái Dương nói thầm trong lòng như vậy, ngoài miệng thế nhưng lại vô ý thức hỏi ra:
“Cậu..... Sao lại tìm được tới đây?!”
Trên mặt Cố Văn Vũ không có biểu tình gì, một chút cảm xúc kích động hẳn nên có sau khi tìm được thằng bạn cùng phòng bốc hơi khỏi nhân gian cả tháng trời cũng không, chỉ lẳng lặng nhìn Thái Dương, sau đó thản nhiên quét mắt nhìn xuống món kem đặt trên đùi cậu, bước đến bên người cậu ngồi xuống bậc thang, nói: “Cậu có cho tôi xem qua ảnh chụp.”
Thái Dương nhất thời không nghe hiểu lời Cố Văn Vũ là có ý tứ gì, nhưng thấy hắn vô thanh vô tức mà lấy hộpkem qua, dùng thìa xúc ăn, mới nhớ tới lúc trước ở Bản Nạp mình có cùng Cố Văn Vũ nhắc tới chuyện tiệm kem này, không khỏi có chút kinh ngạc: “Vậy nên...... Ngươi tìm đến nơi đây? Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069247/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.