Cố Văn Vũ nhìn phản ứng của Thái Dương, liền không dấu vết thu hồi tay lại, giải thích nói: “A Mộc tối nào cũng đều nằm ngủ tại chân cầu thang, hiện tại đi ra ngoài chỉ e sẽ làm nó thức giấc, có thể kinh động đến bà ngoại.”
“A...... Vậy chúng ta làm sao bây giờ?” Thái Dương hỏi.
Cố Văn Vũ chỉ chỉ phía ngoài hành lang, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nhảy xuống thôi.”
Mắt Thái Dương thình lình trợn tròn, không tin nổi hỏi: “Nhảy...... Nhảy xuống á?!”
Cố Văn Vũ gật đầu, hoàn toàn không giống như đang nói đùa.
Hai cặp móng vuốt của Thái Dương bấu vào hàng hiên bên ngoài lan can, thò đầu cẩn thận nhìn lướt qua bên dưới, sau đó lại yên lặng đem đầu rụt về, nhìn Cố Văn Vũ: “Thật á?”
Cố Văn Vũ vào phòng khách tìm một cái áo, sau đó nhanh như chớp thấy hắn đột nhiên chống hai tay bay qua hàng rào, tiếp theo nhún người nhảy, từ tầng hai nhà trúc nhảy xuống dưới! Sau khi dùng cả tay lẫn đầu gối tiếp đất hoàn hảo, Cố Văn Vũ liền phủi phủi tay đứng lên, ngẩng đầu lên nhìn Thái Dương đang trợn mắt há hốc mồm.
“Nhảy xuống đi, đừng sợ, có tôi ở dưới đỡ rồi mà.” Cố Văn Vũ nói xong giơ hai tay lên, làm tư thể chuẩn bị đỡ Thái Dương.
Trong lòng Thái Dương
, thầm nghĩ bản thân cũng không phải tiểu cô nương, có nhảy qua một cái vách ngăn mà cũng phải có người đỡ, Cố Văn Vũ có thể nhảy, cậu sao lại không thể nhảy chứ? Vì thế khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069232/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.