Bóng tối thình lình kéo đến khiến bốn đồng chí IT giật nảy mình.
Thái Dương ngơ ngác một mình đứng nguyên tại chỗ, huyết dịch toàn thân đều ngưng đọng lại!
Lúc này Quách Minh Viễn cùng Trương Gia lấy di động ra, dựa vào ánh sáng màn hình thăm dò đường, đi đến bên người Thái Dương hỏi: “Thái Dương, Cố Văn Vũ đâu rồi?”
Thái Dương: “Cầm bánh quy đi rồi.”
Trương Gia: “Bánh quy? Bánh quy gì?”
Thái Dương: “Bánh quy phát trên máy bay.”
Quách Minh Viễn nghe xong ở một bên hưng trí dạt dào vuốt cằm, cười tủm tỉm nói: “Là đi cho con gì ăn sao...... Ha ha, thật hiếu kỳ nha.”
“Ai ai, mọi người nói coi, cái gã đó không phải là bỏ mặc chúng ta ở đây đấy chứ!” Lý Lập Bangđột nhiên thần kinh nói, “Nghe nói khu vực này thực rất loạn, thường xuyên có mấy kẻ buôn người gì gì đó.”
Trương Gia liếc xéo Lý Lập Bang một cái.
Thái Dương cũng liếc xéo Lý Lập Bang một cái.
Lý Lập Bang không hiểu tại sao: “Gì thế, liếc tớ làm chi vậy?”
Trong lòng Thái Dương vốn có điểm sợ hãi, bất quá vừa thấy bộ dạng tự khen mình là đẹp zai rất tởm của của Lý Lập Bang, cậu liền nhịn không được nói: “Nhìn mày thế này, bắt cóc để làm cái quái gì? Để tốn cơm tốn gạo thêm à?”
“Haiz, chuyện này chú không hiểu đâu!” Lý Lập Bang đắc ý dựa vào bên cạnh một gốc đại thụ, ôm ngực ra vẻ ngại ngùng, “Không biết khu Tam Giác Vàng thịnh hành buôn bán xác thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069223/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.