Phi cơ nghiêng ngả bay hết hơn năm tiếng, rốt cục cũng đến sân bay Côn Minh trong truyền thuyết.
Lúc này đã gần một giờ sáng, hành khách trong khoang đa phần đều dựa gối mềm ngủ lăn quay.
Cố Văn Vũ trong chớp mắt máy bay hạ cánh đột nhiên bừng tỉnh, ngay sau đó liền cảm thấy trên vai mình có thứ gì đó đè nặng, đè đến mức nửa thân trên hắn phát tê. Hắn nghiêng đầu, liền thấy Thái Dương đang thoải mái dựa lên thân mình ngủ thỏa thuê.
Quách Minh Viễn ngồi ở bên kia Thái Dương lại không ngủ, đang dùng laptop làm gì đó. Anh thấy Cố Văn Vũ tỉnh, liền cười cười với hắn, lại nhìn Thái Dương, nhỏ giọng hỏi:
“Có muốn...... dịch nó sang một chút không?”
Cố Văn Vũ khẽ cau mày
cử động
cực nhẹ nhàng, thấp giọng nói câu: “Cứ để vậy đi.”
Quách Minh Viễn nhướn mày, sau đó lại đem ánh mắt quay về màn hình, tiếp tục gõ bàn phím, vừa gõ vừa nói: “Xem ra cậu cùng Thái Dương ở chung cũng không tệ, tôi vẫn cứ lo lắng nó còn nhỏ tuổi xử sự không chu toàn sẽ mang cho cậu thêm phiền toái. A đúng rồi, cả hai cùng ở một phòng như vậy có bất tiện lắm không? Dù sao trong nhà trọ còn có một phòng trống, có muốn...... lần này sau khi quay về mua thêm cái giường mới......”
“Không cần thiết.” Cố Văn Vũ thản nhiên chặn ngang lời Quách Minh Viễn.
“Nói cũng phải......” Quách Minh Viễn nhẹ giọng nở nụ cười, “Dù sao tôi cũng rất nhanh sẽ rời khỏi, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069222/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.