Hai giờ sau, vị khách trọ mới đã trở lại, trong tay xách theo túi siêu thị to nhỏ, bên trong đều là hoa quả rau dưa còn có cả thịt tươi sống.
Thái Dương, Trương Gia cùng Lý Lập Bang vừa nghe thấy tiếng liền nhanh chóng chạy tới vây xem. Cố Văn Vũcũng không nhìn bọn họ, trực tiếp mang theo đồ vào phòng bếp.
“Này này, huynh đệ đây là muốn làm gì a!” Lý Lập Bang vừa nói vừa thò đầu vào bếp nhìn quanh.
“Phỏng chừng là muốn tự nấu cơm á.” Trương Gia nói.
Thái Dương thì hai mắt phát sáng, kìm lòng không nổi lê vài bước về phía bếp, quay đầu lại hỏi hai người kia: “Chúng mình có được ăn không nhẩy?”
Lý Lập Bang liếc Thái Dương một cái, lộ nụ cười xấu xa: “Cậu thì hẳn là có, còn bọn tớ thì chắc là không.”
“Nói vậy là sao?” Thái Dương khó hiểu hỏi.
Lý Lập Bang bật cười, không trả lời, vất vả đợi nín cười sau một lúc lâu mới thở gấp vỗ vỗ bả vai Thái Dương, trịnh trọng nói: “Bạn học Thái Dương, về sau mấy người chúng ta nếu không có cơm ăn, thì phải nhờ vào cậu đó.”
Nói xong, liền hai ba bước sải bước lên thang lầu, chui về phòng mình.
“Thằng đó là có ý gì vậy?” Thái Dương quay đầu hỏi Trương Gia.
Trương Gia đẩy kính mắt, nhìn nhìn Cố Văn Vũtrong bếp, nghiêm túc nói: “Tôi nghĩ, cậu ta có thể là muốn cậu đến tối chịu khó thủ thỉ bên gối nhiều nhiều vào, để cho chúng ta có cơm ăn.” Sau đó không đợi Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069179/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.