- Nếu đã như vậy, tại sao ngươi lại không ra tay, lẽ nào mệt mỏi đến mức không cử động được?
Sát Huyết Diêm La không có bất cứ hành động gì, chỉ cười âm lạnh:
- Không ra tay là để ngươi có chút thời gian nhớ lại chuyện cũ. Lúc này tình hình giữa ta và ngươi như thế nào, hẳn ngươi và ta đều hiểu rõ trong lòng.
Cười thản nhiên một tiếng, Chu Hỉ liếc nhìn Vô Gian Quỷ Sát cách đó vài trượng, khinh bỉ đáp lại:
- Ngươi cho rằng có trợ thủ là có thể chiến thắng sao?
Sát Huyết Diêm La cười ha ha:
- Ít nhất cũng trong lúc này, sự tồn tại của hắn cũng đã định trước sự thất bại của ngươi.
Chu Hỉ không nói năng, chỉ im lặng, trầm mặc, không gian trở nên yên lặng.
Cười đắc ý một tiếng, Sát Huyết Diêm La nói:
- Nói thật, bổn Diêm quân thực sự rất tán thưởng ngươi, ít nhất ngươi cũng là một đối thủ hiếm thấy. Nhưng ngươi đã giết chết thuộc hạ của ta, lại muốn tìm ta để tính sổ, hôm nay ta tự nhiên không thể để cho ngươi được như ý. Bây giờ chúng ta quyết đấu một trận, xem chiêu.
Phi thân bay lên, tốc độ của Sát Huyết Diêm La không hề nhanh, ngược lại còn hơi chầm chậm. Nhưng Tà thần Chu Hỉ vẻ mặt trầm hẳn, trong ánh mắt lộ ra sắc thái nặng nề, tay phải nắm chắc Thiên Tà nhận, đứng yên chăm chú nhìn về phía trước.
Khoảng cách biểu thị cho nguy hiểm, tốc độ chi phối thời gian. Khi đòn tấn công của Sát Huyết Diêm La đến gần, Tà thần Chu Hỉ bất ngờ quay lưng lại phía kẻ địch, không có bất cứ hành động phản kháng nào.
Nhìn bóng dáng có vẻ khó hiểu đó, Sát Huyết Diêm La không hề dừng lại, miệng giận dữ la lên:
- Chu Hỉ, ngươi coi thường bổn Diêm quân chăng?
Không hề đáp lại, Chu Hỉ đứng yên lặng như tờ, phảng phất không hề biết đến nguy hiểm.
Trong thời gian chỉ một câu nói, chiêu tấn công của Sát Huyết Diêm La đã tăng đến mức cực điểm. Lúc này Chu Hỉ nếu không tránh né hay phản kích, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Nhưng mà chuyện kỳ quái lại thường xuất hiện, mãi đến lúc huyết phủ sắp chém đến đầu, Chu Hỉ cũng không có bất kì hành động nào, khiến cho Sát Huyết Diêm La bắt đầu cảm thấy hơi chần chừ do dự.
Do dự gần như chỉ trong nháy mắt, nhưng cũng đúng chớp mắt ngắn ngủi đó, Tà thần Chu Hỉ bất ngờ biến mất, kế tiếp lại xuất hiện bên trái Sát Huyết Diêm La khoảng ba trượng.
Công kích dự tính thêm một lần nữa rơi vào khoảng không, Sát Huyết Diêm La không nhịn được cất tiếng rủa:
- Tà thần xảo quyệt, bổn Diêm quân quyết không từ bi nhẹ tay, ngươi hãy chịu chết đi.
Tay trái hắn vung ra, thân thể mượn lực quay lại, chiến phủ trong tay phải chém tới, một vòng ánh sáng lập lòe trong suốt rạch đôi thời gian và không gian, mang theo khí thế bá tuyệt thiên hạ, khóa chặt lấy Chu Hỉ ở nguyên tại chỗ, khiến cho hắn không có cách nào né tránh.
Không hề né tránh, Tà thần Chu Hỉ cười có chút quỷ dị cất tiếng:
- Thật đáng tiếc, ngươi lúc này không hiểu được dụng ý của ta, trận chiến này đã định sẵn ngươi sẽ thất bại.
Còn đang nói, Thiên Tà nhận trong tay phải bay vụt ra xoay tròn, tay trái ngầm nắm đao quyết, tay phải chuyển động nhanh chóng. Khi binh khí tà đạo chuyển động đến một mức độ nhất định, tay phải hắn mới đánh một chưởng vào đúng cán đao, khiến nó ngâm lên bay ra, biến thành một luồng ánh sáng lưu động vụt đến, vượt qua phòng tuyến mà Sát Huyết Diêm La vội vàng bố trí, đâm trúng thẳng vào ngực hắn.
Nụ cười hơi hiện ra trên khuôn mặt của Chu Hỉ, chỉ nghe thấy hắn đắc ý cất tiếng:
- Chắc chắn ngươi sẽ cảm thấy rất kì quái, tại sao ta biết rõ ngươi có cơ thể bất diệt, lại còn mất công sức tạo ra cơ hội này để gây trọng thương ngươi để …..
- Ta đúng là không hiểu rõ, nhưng ngươi cũng tuyệt đối nghĩ chưa tới, phán đoán của ngươi cũng đã sai lạc.
Cùng lúc bị thụ thương, Sát Huyết Diêm La không ngừng lại chút nào, Huyết Sát chiến phủ trong tay lợi dụng lúc Tà thần Chu Hỉ đắc ý, lạnh lùng chém thẳng vào ngực hắn.
Biến cố bất ngờ làm cho nụ cười trên khuôn mặt Chu Hỉ trở nên gượng gạo, nhìn bộ mặt đó sắp tiến đến gần, Chu Hỉ liền vung tay đánh ra một chưởng đánh lui Sát Huyết Diêm La, còn chính hắn cũng lắc lư ngã ra sau.
Nằm trên mặt đất, Chu Hỉ ương ngạnh đỡ lại Huyết Sát chiến phủ trước ngực, ánh mắt đau thương nhìn Sát Huyết Diêm La, khóe miệng hơi hơi có chút cười khổ.
- Tại sao lại như vậy?
Tình hình của Sát Huyết Diêm La cũng chẳng ổn, bất quá nhờ có Vô Gian Quỷ Sát nâng đỡ, thân thể hắn mới không ngả xuống.
Ngắm nhìn Chu Hỉ xa xa, Sát Huyết Diêm La trầm giọng nói:
- Rất đơn giản, bởi vì ta là Sát Huyết Diêm La, chính là cao thủ mạnh nhất của Quỷ vực, cho nên công kích vừa rồi của ngươi không đạt đến hiệu quả như ngươi vốn nghĩ. Tuy Thiên Tà nhận rất mạnh mẽ, mạnh đến mức có thể hủy hoại được cơ thể ta, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi chớp mắt, lại chưa đến mức khiến ta nằm xuống.
Nghe thấy cười gượng, ánh mắt Chu Hỉ lộ ra mờ mờ buồn thương, bi ai.
Chuyển ánh mắt đi, Chu Hỉ không nói năng gì, chỉ lặng lẽ nhìn lên bầu trời, ở đó đang có một đám mây trắng trôi lững lờ.
Những cơn gió ban mai, hơi hơi mát mẻ, giống như đang kể lại những chuyện trước đây, tính ra còn có nỗi buồn man mác. Ở xa xa, hai ba con chim đang cất tiếng hót sớm mai, âm thanh trong trẻo nghe thật vui tai, dường như đang muốn nhắc nhở mọi người trên thế gian, màn đêm đen tối đã qua đi, một ngày mới đã đến.
Đỡ Sát Huyết Diêm La ngồi xuống, Vô Gian Quỷ Sát thì thầm vài câu bên tai Sát Huyết Diêm La, sau đó bay đến bên cạnh Chu Hỉ. Nhìn sắc mặt trắng bệch của Tà thần Chu Hỉ, Vô Gian Quỷ Sát âm trầm nói:
- Mọi ân oán trước đây, bây giờ ta sẽ trả hết gấp mười, ngươi hãy chịu chết đi.
Một chưởng đánh xuống, ánh điện màu đen co giãn bất định đang nhằm thẳng vào đầu Chu Hỉ, khiến cho hắn kêu gào thảm thiết.
Hoá Hồn đại pháp của Quỷ vực nuốt lấy hồn phách, người bị đánh trúng tu vi thâm hậu còn có một tia hy vọng, nhưng nếu như chân nguyên đã hao tận, lại thêm cơ thể trọng thương, chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì nữa.
Theo Vô Gian Quỷ Sát, Tà thần lúc này đã bị huyết phủ của Sát Huyết Diêm La gây trọng thương, lại thêm trước đó giao chiến khá lâu, dĩ nhiên đã đến mức đèn khô dầu, lại thêm chiêu công kích đáng sợ này của mình, cho dù hắn có là đại la thiên tiên, cũng chẳng còn sức lực để về trời. Vì thế, miệng Vô Gian Quỷ Sát phát ra tiếng cười đinh tai nhức óc, lại thêm tiếng kêu thảm thiết của Tà thần Chu Hỉ, rõ ràng là không hài hòa với nhau.
Nhưng mà loại không hài hòa này chỉ duy trì gần như trong giây lát, mọi âm thanh liền biến mất. Cảm nhận thấy có điều không đúng, Sát Huyết Diêm La ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy sắc mặt Chu Hỉ lúc này âm trầm, trong tay cầm chắc huyết phủ của mình, rồi bất ngờ đâm thẳng đầu kia vào người Vô Gian Quỷ Sát, nhanh chóng hấp thu quỷ khí của hắn, khiến cho hắn mở miệng không thành tiếng, cả cơ thể thu nhỏ lại, không ngừng run lên bần bật.
Kêu lên một tiếng phẫn nộ, Sát Huyết Diêm La bắn thẳng người đến, vung tay đánh ra một chưởng, luồng chưởng phong mạnh mẽ lại có khí huyết sát, trong nháy mắt đã đến trước mặt Chu Hỉ. Cười lạnh một tiếng, Tà thần Chu Hỉ né người lùi lại phía sau, thân thể hắn linh động vô cùng, không hề có chút nào ra dáng bị trọng thương.
Thoát khỏi chưởng đó, Chu Hỉ giơ cao huyết phủ trong tay, âm trầm nói:
- Ngươi cũng nếm thử mùi vị của cây búa này!
Sát Huyết Diêm La hừ giọng nói:
- Ngươi cũng vậy, Thiên Tà nhận của ngươi cũng rất bá đạo.
Rút Thiên Tà nhận trước ngực ra, Sát Huyết Diêm La vung tay múa lên, một vòng đao ánh đỏ sẫm hội tụ lại thành trụ, nghênh chiến với chiêu tấn công của Chu Hỉ.
Tiếng sấm ầm ầm vang vọng mãi giữa hai người, cả hai trọng thương thực lực giảm đi rất nhiều, nhưng khí thế vẫn kinh người thổi tung cát bụi đầy trời đất, giao đấu vẫn có hình có dạng như thường.
Đánh lui Tà thần Chu Hỉ, Sát Huyết Diêm La liếc nhìn Vô Gian Quỷ Sát, cất tiếng hỏi:
- Thế nào rồi, có khẩn trương lắm không?
Vô Gian Quỷ Sát yếu ớt đáp lại:
- May mà Diêm quân kịp thời ra tay, nếu không thuộc hạ đã không xong rồi!
Sát Huyết Diêm La nói:
- Ngươi hãy đứng sang một bên nghỉ ngơi, bổn Diêm quân sẽ thu thập hắn.
Chu Hỉ giễu cợt nói:
- Sát Huyết Diêm La, giờ phút này mà ngươi còn nghĩ là nắm vững chiến thắng sao? Nếu như bây giờ xuất hiện thêm người khác nữa, ngươi thử nói xem tiếp theo sẽ như thế nào?
Sát Huyết Diêm La trong lòng giật mình, miệng vẫn đáp lại:
- Ta và ngươi đều không phải là người tốt đẹp gì, nếu như chuyện đó xảy ra ngươi nghĩ sẽ có lợi cho ngươi sao?
Chu Hỉ trào lộng đáp: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Ta cũng chẳng tính là người tốt được, nhưng ngươi đừng quên, nơi đây là nhân gian, ngươi lại đến từ Quỷ vực, đó chính là điểm khác biệt giữa ta và ngươi.
Quay đầu liếc nhìn xung quanh, Sát Huyết Diêm La trầm giọng nói:
- Có phải ngươi cố ý kéo dài thời gian không?
Chu Hỉ cười lạnh lùng đáp:
- Ngươi nghĩ Tà thần ta là hạng người như vậy sao?
Hừ một tiếng tỏ vẻ không để ý, Sát Huyết Diêm La nói:
- Ngươi như thế nào, bổn Diêm quân lại không biết rõ sao. Bớt nói lời lẽ thừa đi, bây giờ chúng ta tiếp tục thôi.
Từ " thôi " vẫn còn chưa nói ra khỏi miệng, hình bóng Sát Huyết Diêm La đã lóe lên biến mất, chớp mắt đã không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa.
Tà thần Chu Hỉ trong lòng chấn động, giao đấu cả một đêm, trong thâm tâm hắn nghĩ rằng Sát Huyết Diêm La là một nhân vật thực lực to lớn, bá đạo ngang ngược, từ trước đến giờ đều đi đứng thẳng thắn, có bao giờ lại có tâm địa như bây giờ đâu? Lẽ nào những biểu hiện ngày trước chỉ là đối phương cố tình tạo ra?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Chu Hỉ kinh hãi, vội vàng triển khai linh thức dò la động tĩnh phụ cận xung quanh, hơn nữa còn toàn lực phòng ngự để tránh bị tấn công. Nhưng mà, khi Tà thần Chu Hỉ phát hiện Huyết Sát chiến phủ trong tay chấn động, còn chưa kịp phản ứng lại, một luồng sương máu đột nhiên hiện ra bao trùm hắn.
Cảm nhận được sức mạnh ăn mòn tà ác đang thôn tính cơ thể của mình, toàn thân Chu Hỉ ánh đỏ rực lên, chân nguyên còn sót lại trong cơ thể nhanh chóng tạo thành một kết giới mới, chống chọi với luồng sát khí đến gần. Đồng thời, thân thể hắn xoay tròn trên mặt đất, toàn thân giống hệt con quay, ý đồ muốn dùng lực ly tâm để thoát khỏi hấp lực trói buộc đó.
- Chu Hỉ, không nên tốn công sức nữa. Tuy ngươi rất thông minh, nhưng bổn Diêm quân cũng không phải là một thằng ngốc như ngươi nghĩ đâu. Đã không thể thẳng thắn tiêu diệt được ngươi, vậy thì ta cũng chỉ còn chọn phương thức này thôi, ngươi hãy thử thưởng thức thuật Huyết Luyện Vong Hồn bá đạo nhất của Quỷ vực ta đi. Ha ha ha …
Tiếng cười âm lạnh vang vọng khắp xung quanh, chỉ thấy luồng sương máu biến hoá khôn lường tựa như ác quỷ, không ngừng thu nhỏ rồi phình to, toả ra mùi vị tà ác.
- Diêm La đáng ghét, không ngờ ngươi lại âm hiểm như vậy, ta sẽ không để cho ngươi được mãn nguyện đâu.
Giữa những âm thanh gầm lên giận dữ, Chu Hỉ kịch liệt tránh né, đáng tiếc là không có tác dụng gì, rõ ràng thuật "Huyết Luyện Vong Hồn" của Quỷ vực cũng thực sự có chỗ bá đạo của nó.
Trong màn sương máu, Sát Huyết Diêm La cười rất đắc ý:
- Chu Hỉ à, thực ra chiêu thức lúc trước của ngươi là hoàn toàn nằm ngoài dự tính của ta, Thiên Tà nhận cũng khiến ta bị trọng thương. Chỉ có điều, chiêu đó của ngươi vừa có lợi lại vừa có hại, lợi ở chỗ ngươi đã đánh trọng thương được ta, nhưng hại là ngươi đã mất đi Thiên Tà nhận. Nếu đã như vậy, Thiên Tuyệt trảm pháp có thể phá vỡ mọi pháp quyết của ngươi cơ hồ mất đi tác dụng, đó cũng chính là nguyên nhân tại sao ngươi không thể thoát khỏi tình cảnh khốn cùng này!
Nghe những lời nói đó, Tà thần Chu Hỉ phẫn nộ cất tiếng rủa:
- Sát Huyết Diêm La, ngươi thật âm hiểm, không ngờ ngươi lại gian xảo như vậy, ta …..
- Ngươi thế nào, ngươi còn lợi dụng cơ hội nhiều hơn nữa chứ!
Cắt ngang lời của hắn, làn sương máu của Sát Huyết Diêm La lúc này hào quang rực rỡ, tần suất dao động cũng tăng mạnh lên gấp bội, lập tức khiến cho thanh âm của Tà thần Chu Hỉ nhanh chóng hạ xuống.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]