Cuồng phong gào thét, gió tuyết đầy trời.
Từ khi Thái Huyền Hỏa Quy ra đời đến nay, trên Băng Nguyên đã gây nên bão tuyết, chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, những sông băng núi băng chằng chịt đầy cảm hứng ngày xưa đã trở thành bình địa, băng lạnh đã đông kết vài ngàn năm cũng bắt đầu tan chảy, một lượng lớn tuyết tan chảy đã tụ lại thành vô số dòng nước, tạo thành một bức tranh thủy mặc thật kỳ dị trên Băng Nguyên rộng lớn. Ở chỗ mà Thái Huyền Hỏa Quy đã từng bị phong ấn, cái hồ nước đang dần dần to lên, tám con sông băng ngày đêm không ngừng chảy nước do tuyết tan vào trong đó, khiến cho hồ nước vốn dĩ vô cùng chói mắt càng thêm khổng lồ hơn.
Lơ lửng giữa không trung, Xà Thần ở ngay trên không trung của hồ nước, ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn mặt hồ, hệt như đang trầm ngâm, lại như đang quan sát. Bên cạnh Xà Thần, hai thị nữ một trái một phải đang đứng yên bất động. Thị nữ Tiểu Ngọc vẻ mặt mơ hồ, hồ nước này cô ta đã từng nhìn suốt cả hai ngày, ngoại trừ việc mặt hồ khuếch đại không ít ra, căn bản không nhìn thấy bất kỳ điều huyền diệu nào, tại sao chủ nhân lại để ý nhiều như vậy?
Trong lúc suy tư, Tiểu Ngọc phát hiện Xà Thần thoáng động đậy, chuyển dời ánh mắt đi, điều này khiến cho Tiểu Ngọc rất hiếu kỳ, vội vàng nhìn theo ánh mắt của Xà Thần, lại phát hiện cách đó không xa không ngờ lại có thêm một bóng người. Có phần bất ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428065/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.