Thẳng đường đi về phía Tây, Bạch Hạc tiên tử đi được gần trăm dặm trong màn đêm, lúc này mới từ từ giảm tốc độ dừng lại, quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Vũ Điệp vẫn thẳng đường đi theo, thấy Bạch Hạc tiên tử dừng lại, nhịn không được khẽ bảo:
- Nơi này thanh tĩnh u nhã, rất thích hợp cho chúng ta giao chiến.
Bạch Hạc tiên tử gật đầu nói:
- Được, cứ ở nơi này đi.
Dứt lời liền xoay mình, Bạch Hạc tiên tử nhìn Vũ Điệp, từ từ bày ra thế ứng chiến.
Vũ Điệp thản nhiên bật cười, khẽ lẩm bẩm:
- Ngươi thẳng đường đi về phía Tây, phương hướng vừa hay đối lưng với Hoàng Hà, nghĩ chắc hẳn mấy người Bạch Đầu Thiên Ông đang ở quanh nơi này.
Bạch Hạc tiên tử ánh mắt khẽ biến, trầm ngâm đáp:
- Ngươi rất thông minh, ta dẫn ngươi đến nơi này là không muốn bọn họ biết được chuyện giữa hai chúng ta.
Vũ Điệp hiểu rõ trong lòng, khẽ nói:
- Bóng đêm ập đến, trận chiến này ngươi có mấy phần tin tưởng?
Bạch Hạc tiên tử đáp:
- Chúng ta trước đây đã từng giao chiến với nhau, hơn nữa còn chưa phân thắng thua. Trận chiến hôm nay thuần túy là đánh cuộc với số mạng thôi.
Vũ Điệp điềm nhiên trả lời:
- Như vậy, chúng ta bắt đầu thôi.
Thân thể lùi lại, hai tay giang ra, Vũ Điệp hệt như chim giang cánh bay, lơ lửng giữa không trung, toàn thân lấp lánh ánh sáng, tầng tầng sương mù tràn ra quanh người, đôi mắt toát ra mấy phần khí thế lạnh lùng khốc liệt.
Bạch Hạc tiên tử kêu khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428005/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.