Bạch Đầu Thiên Ông nhìn thấy tất cả, trong lòng hơi tức giận, bất đắc dĩ phải chịu bằng mặt mà không bằng lòng, trong tim lão bị đâm thật đau nhói. Có lẽ, thời khắc này lão đã hối hận, đáng tiếc hối hận thì cũng không còn kịp nữa rồi.
Bạch Hạc tiên tử dẫn Xích Ảnh Thiên Lang rời khỏi Ngốc Ưng Lĩnh rồi, liền đi ngược dòng chảy của Hoàng Hà. Lúc này, mặt trời xuống núi phía Tây, ánh sáng rõ ràng. Để tránh bị người phát hiện hành tung, Bạch Hạc tiên tử và Xích Ảnh Thiên Lang chọn lựa bay sát mặt đất, vượt qua những rừng núi, không bao lâu đã tiến được vài chục dặm. Lúc này đây, Bạch Hạc tiên tử và Xích Ảnh Thiên Lang đến một vách đá, trước mắt là một vực sâu trải ngang từ Đông sang Tây, trong vực sâu truyền lại vài luồng khí tức mạnh mẽ, trong đó có một phần tương đối quen thuộc.
Đưa mắt cho nhau, Bạch Hạc tiên tử truyền âm nói:
- Không ngờ được bọn họ lại truy đuổi đến nhanh như vậy.
Xích Ảnh Thiên Lang trầm ngâm đáp:
- Biết người biết mình, trăm trận trăm thắng. Hạ xuống xem thử tình hình trong cốc như thế nào để tiện cho chúng ta xây dựng kế hoạch ứng phó.
Bạch Hạc tiên tử chần chừ trả lời:
- Quan sát ở cự ly gần rất dễ bị phát hiện, một khi địch nhân đã biết được hành tung của bọn ta rồi, chỉ sợ sẽ phải khổ chiến một trận.
Xích Ảnh Thiên Lang nói:
- Cân nhắc hơn thiệt, điều này đáng để chúng ta mạo hiểm.
Bạch Hạc tiên tử do dự một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428004/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.